Edit: Mỳ
IF11. Tấm Lòng – “Ý anh là, em ngang hàng với đồ ăn đó hả?” Bên ngoài phòng tiệc nhỏ vẫn nghe thấy tiếng xe phục vụ đẩy và cả tiếng trò chuyện. Dù cách một lớp cửa, thế nhưng bầu không khí bên trong đây lại mờ ám và nồng nhiệt mà chẳng có mấy ai hay biết là đã được đẩy cao đến tột độ. Ngón tay anh vẫn giữ chặt lấy cằm của cô. Dường như là đoán được việc cô sẽ né tránh, anh lại một lần nữa đặt lên đôi môi đỏ mọng kia một nụ hôn vừa hung dữ, mang theo vài phần nặng nề. Khoảnh khắc môi chạm môi, trong đầu của Lâm Ấu Tân “ong” lên một tiếng. Cái cảm giác mềm mại, xâm chiếm ấy khiến cho trái tim của cô hẫng mất vài nhịp, sau đó lại đập lên điên cuồng kia, cứ như thể là sắp nhảy vọt ra khỏi cổ họng vậy. Mặt cô đỏ bừng, theo bản năng đưa tay đẩy anh ra. Vừa chạm phải cánh tay anh, Chu Bẩm Sơn đã tách một tay ra rồi nắm chặt lấy cổ tay cô, vòng lấy quanh eo mình. Sự áp sát của cơ thể khiến cho mọi chuyện càng thêm phần khó kiểm soát. Anh lùi lại một chút, xác nhận là cô không kháng cự quá mức và rồi lại cúi đầu xuống thêm lần nữa. Anh nâng khuôn mặt nhỏ nhắn bằng bàn tay cô lên, đầu lưỡi mạnh mẽ tách mở cánh môi, len qua hàm răng mà xâm nhập sâu hơn. Lâm Ấu Tân không kìm được mà khẽ rên. Mọi chuyện xảy ra quá xa lạ với cô. Từ trước đến nay, cô chưa bao giờ hôn như thế
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-dai-cua-anh-ngan-ha-khach/2975003/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.