Nhiều năm trước, các thành viên trong nhóm của bác sĩ Wood đã đề nghị can thiệp và điều trị một số dây thần kinh hoạt động bất thường bằng phương pháp phẫu thuật định vị não.
Còn việc đề nghị không được thông qua là vì bất kỳ cuộc phẫu thuật nào cũng có rủi ro.
Diêu Cầm là một bệnh nhân rất quan trọng và đặc biệt, bác sĩ Wood không dám mạo hiểm.
Cho đến bây giờ nhìn thấy sự cải thiện của Diêu Cầm, ông cũng nhìn thấy hy vọng.
Bệnh tình không xấu đi mà dần cải thiện, vậy thì làm cuộc phẫu thuật định vị này tỷ lệ thành công chắc chắn rất lớn.
Đối với đề nghị này Liễu Thư Bạch suy nghĩ ba ngày, ngay cả Tạ Kỳ Diên, một người quyết đoán như vậy, cũng chậm chạp không thể đưa ra quyết định.
Hạ Vãn Chi cũng bận rộn tìm hiểu ý kiến của một số bác sĩ phẫu thuật thần kinh não. Trước đây trong số khách hàng của cô cũng có không ít chuyên gia về lĩnh vực thần kinh não, sau khi thật sự hiểu rõ về cuộc phẫu thuật này, lại kể lại cho Tạ Kỳ Diên và Liễu Thư Bạch nghe.
Mưa mấy ngày liền cuối cùng cũng tạnh, phía chân trời rải xuống vài tia nắng ấm, cây ngọc lan trong sân nở hoa rất đẹp, Hạ Vãn Chi liền cùng Diêu Cầm ngắm hoa, đón xuân.
Biết Diêu Cầm thích hoa, Vân Lệ và Khương Bách Xuyên mang đến rất nhiều cành hoa chưa tỉa. Ngoài việc muốn đến thăm mẹ của Tạ Kỳ Diên, còn là Hạ Vãn Chi nhờ họ mang hoa đến để Diêu Cầm giết thời gian.
Ngủ hoài không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-he-diu-dang-dinh-hien/2854688/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.