Giang Đường hoàn toàn không biết những suy nghĩ suy đoán của đám đàn em.
Cô – một “nghiên cứu sinh lớn tuổi” – tìm được ký túc xá dành riêng cho nghiên cứu sinh, sau khi đặt túi hành lý đơn giản xuống, lập tức quay lại với lịch trình học tập.
Cô đến đây là để tăng tốc học hành, nên việc đầu tiên sau khi sắp xếp đồ đạc chính là đến thư viện.
Ở đây, cô chăm chỉ học tập, như một cỗ máy giải đề vô tình, lật qua hết chồng sách này đến chồng sách khác.
Giờ đây cô không chỉ biết đọc hiểu mà còn thật sự nắm được ý nghĩa của nội dung.
Kiến thức trong sách dễ dàng được cô tiếp thu, tiêu hóa và kết nối lại thành hệ thống.
Những sinh viên khác cũng đang ôn tập trong thư viện để chuẩn bị thi nghiên cứu sinh, thấy cô gái hơi lớn tuổi hơn họ một chút, cả ngày đọc hết đống sách cao ngất, ai nấy đều không hiểu nổi – cô ấy đang thật sự học hay chỉ làm màu thôi vậy?
Mọi người đều khó mà hiểu được.
Giang Đường cũng chẳng buồn giải thích với ai.
Thỉnh thoảng có người đến bắt chuyện.
Giang Đường vẫn lễ phép, điềm đạm đáp lại vài câu.
Những người định bắt chuyện cuối cùng cũng chỉ biết gãi đầu rồi rút lui.
Thế nhưng vẫn có người kiên trì quan sát suốt một thời gian dài, cuối cùng không cam lòng từ bỏ.
Đó là một nam sinh trẻ tuổi.
Cậu ta đỏ mặt, rón rén bước lại gần cô, hỏi xem có thể ngồi vào chỗ đối diện không?
Giang Đường chỉ có một mình, không thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-tan-hon-theo-chong-nhap-ngu-co-lien-nhap-vien/2854200/chuong-463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.