Sự hấp dẫn sinh lý “Lương Tây Triều, anh đổi vị rồi.” ——– Buổi trưa thứ bảy, Vưu Tình rời khỏi Tiêu Nhã Gia, buổi chiều đến nhà Lily phụ đạo, buổi tối lại về thư viện trường, hoàn thành việc nhập dữ liệu cho tạp chí mới. Nhìn số dư tài khoản ngân hàng tăng lên, một ngày bận rộn cũng xem như có thu hoạch. Cuối thu, gió thổi có chút lạnh thấu xương. Bên ngoài thư viện bỗng nổi gió lớn, rồi một trận mưa to ập đến bất ngờ. Học sinh còn đang tản bộ trên đường vội ôm đầu chạy vào thư viện trú mưa, nhưng một bóng hình lại đột ngột lao ra khỏi thư viện, chạy thẳng ra ngoài. Trong cơn mưa mờ mịt, Vưu Tình bước chân không ngừng nghỉ. Lên lầu, đẩy cửa, xông vào ban công. Nhưng, vẫn không kịp. Chiếc đèn lồng hình thỏ treo ở ban công đã bị ướt sũng, hoàn toàn không còn hình dạng. Giấy rách, khung xương tan, đèn điện tử bên trong cũng bị nước vào, chập chờn. Sở Tử Câm và Ngôn Di đẩy cửa bước vào, thấy cảnh tượng đó thì hoảng hốt: “Tình Tình, sao cậu lại ướt hết thế này?!” “Cẩn thận cảm lạnh, mau đi tắm đi.” Quần áo sạch là Ngôn Di lấy giúp, khăn và nước ấm là Sở Tử Câm chuẩn bị, Vưu Tình như người mất hồn bị đẩy vào phòng tắm. Nước ấm dội xuống, cái lạnh thấu xương bị xua tan, cô dần tỉnh táo lại, nhìn lòng bàn tay trống rỗng thì ngẩn người. Bên ngoài, Ngôn Di và Sở Tử Câm nhìn đống tàn tích của chiếc đèn lồng trên bàn, lập tức hiểu vì sao Vưu Tình lại như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-tinh-y-vien-son-tu/2799213/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.