“Vẫn còn không quên được anh ta sao?” ……. Năm nay, giáo sư Lương không còn chủ nhiệm khóa của Vưu Tình nữa. Việc theo dõi lịch lên lớp của giáo viên giờ đây có thể kiểm tra trực tuyến trên mạng nội bộ của trường. Trước đây, Vưu Tình từng làm trợ lý văn phòng khoa một thời gian nên vẫn còn tài khoản mạng nội bộ. Cô đăng nhập, gõ tên giáo sư Lương. Kết quả hiển thị giáo sư Lương lên lớp đầy đủ, chưa từng vắng một tiết nào. Điều này có lẽ cũng gián tiếp cho thấy, Lương gia không có chuyện đại sự xảy ra. Ngoài cách này, cô không nghĩ ra phương pháp nào tốt hơn để kiểm chứng và giải quyết những cảm xúc khó tả trong lòng. Thoát khỏi mạng nội bộ, Vưu Tình ngồi trước máy tính ngẩn ngơ một lúc. —— Tháng chín năm ba, Vưu Tình gần như mỗi ngày đều vùi mình trong phòng thí nghiệm, phân tích số liệu, viết báo cáo, từ sáng đến tối chiếm trọn thời gian của cô. Dựa vào học bổng mỗi kỳ và tiền quảng cáo từ chỗ Nghiêm Mẫn, cô một mình chi trả xong học phí và sinh hoạt phí năm ba. Năm ba trôi qua thật nhanh, chớp mắt đã đến kỳ tốt nghiệp. Sở Tử Câm, sau ba năm làm thêm ở tiệm bánh kem đã tiếp quản tiệm, chuyện này khiến tất cả bọn họ đều kinh ngạc. Có người tốt nghiệp ra trường vất vả như trâu ngựa, có người tốt nghiệp đã là bà chủ. Sở Tử Câm được mọi người vây quanh chúc mừng, mặt cô đỏ bừng, ngại ngùng gãi đầu: “Tớ không có nhiều tiền như vậy, mượn bố mẹ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-tinh-y-vien-son-tu/2799223/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.