“Đừng nhúc nhích!” … “Vết thương của cậu không phải hôm qua mới cắt chỉ sao, đã ổn chưa?” Lục Bạc Niên nhìn người anh, “Tôi còn chưa hỏi cậu sao hôm nay lại ra ngoài đấy, ông cụ nhà cậu không phải muốn cậu ở nhà cũ tĩnh dưỡng thêm một thời gian sao?” “Ổn rồi, vết thương nhỏ thôi.” Giọng Lương Tây Triều pha chút bất cần. “Vết thương nhỏ?” Lục Bạc Niên chậc lưỡi, “Cũng chỉ có mình cậu thấy vậy thôi!” Chuyện của Lương Nam Quân tuy ầm ĩ căng thẳng, nhưng nhà họ Ngụy cũng không phải hoàn toàn không kiêng dè gì, từ đầu đến cuối đều không hề động đến súng đạn. Nhưng trớ trêu thay, người anh rể cũ ngu ngốc của Lương Tây Triều không chỉ ngoại tình mà còn chơi thuốc phiện. Người một khi đã dính vào thứ đó thì cơ bản là tạm biệt trạng thái người bình thường, chẳng khác gì kẻ điên. Tối hôm đó, hắn phê thuốc lên cơn điên, trực tiếp lái xe tông thẳng vào sân, cầm dao muốn làm hại Lương Nam Quân. Mấy vệ sĩ bị xe hắn hất văng, Lương Tây Triều xông lên che chở cho chị gái, bị một nhát dao chém mạnh vào phần xương bả vai sau lưng. Chuyện Lương Tây Triều bị thương vẫn luôn được giấu kín ở trong nước, đợi đến khi mọi việc được giải quyết xong xuôi, anh trở về mọi người mới biết. Cháu gái duy nhất và đứa cháu trai được coi trọng nhất bị nhà họ Ngụy làm tổn thương như vậy, ông nội Lương tức đến mức ném vỡ ly, lập tức vận dụng mọi mối quan hệ bên cạnh, thề phải khiến nhà họ Ngụy lột
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-tinh-y-vien-son-tu/2799224/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.