Trên đường áp giải Thẩm Khuyết từ Lĩnh Nam về Trường An, Thôi Tuần cố ý tránh quan đạo, chỉ chọn những con đường nhỏ mà đi. Nhưng dù trận trọng là thế, đoàn vẫn không thoát khỏi hai lần bị tập kích công khai, ba lần bị ám sát. Nguy hiểm nhất là khi đội ngũ chưa kịp hội quân với đại đội của Sát Sự Thính, đi qua cổ đạo Tây Kinh thì bất ngờ gặp phải hàng trăm thích khách áo đen giữa khu rừng rậm trong đêm.
Thế nhưng, ngay khi đám thích khách ập đến, Thôi Tuần lại giống như đã có sự chuẩn bị từ trước. Hắn bình tĩnh chỉ huy binh sĩ lập trận phòng ngự, khiến thích khách nhiều lần xông trận đều không thành. Đúng lúc chuẩn bị tổ chức đợt tấn công mới, bọn chúng phát hiện phía sau đã có một đoàn binh mã đông nghịt áp sát, thế trận lập tức đảo ngược. Kẻ mai phục biến thành kẻ bị bao vây, một trận đánh úp liền trở thành bẫy rập.
Thì ra, từ lúc khởi hành ở Trường An, Thôi Tuần đã luôn quan sát địa thế xung quanh. Vốn có trí nhớ cực tốt, sau khi đến trạm dịch Quế Châu, hắn đã vẽ lại toàn bộ bản đồ từ Quế Châu đến Trường An, đồng thời dự đoán mọi khả năng có thể xảy ra. Hắn sớm đoán được sẽ bị tập kích trong rừng rậm nên cố ý chia binh làm hai, một nửa chậm rãi hành quân. Đợi đến khi sát thủ hiện thân thì dễ dàng biến chúng thành cá trong rọ.
Hắn chỉ huy đâu ra đấy, toát lên phong thái của một người bày mưu tính kế trong màn trướng.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-trang-nam-thu-ba-muoi-van-huong-thanh-ninh/1321654/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.