Đông thành, cảnh sắc nhộn nhịp, dòng người như dệt vải.
Một cỗ xe ngựa tam mã chầm chậm lăn bánh trên con đường lát đá xanh, vó ngựa nhịp nhàng gõ xuống mặt đường, tiếng “lộc cộc” của bánh xe hòa quyện cùng tiếng huyên náo nơi phố thị. Rèm xe nhẹ nhàng lay động, để lộ dung nhan thanh lệ như đóa sen nở rộ, lại mang vẻ tái nhợt tựa như tuyết đầu mùa.
Một nữ lang dừng bước, tò mò ngoái đầu nhìn. Cỗ xe ngựa tam mã này hẳn là của một vị quan tứ phẩm, mà dung mạo tuyệt mỹ như xuân hoa đượm sắc kia, chắc chắn chính là của Thôi Tuần, Thiếu khanh của Sát Sự Thính. Cỗ xe xuất cung từ cung Đại Minh, có lẽ Thôi Tuần vừa diện kiến Thái hậu. Ai nấy đều thầm nghĩ, chẳng biết hôm nay lại có vị quan nào ở Trường An gặp phải tai ương. Đáng tiếc thay, gương mặt đẹp đẽ ấy lại che giấu một trái tim tàn nhẫn đến như vậy.
Bên ngoài, mặc tiếng bàn tán râm ran, không ai dám không nhường đường cho cỗ xe của Thôi Tuần. Trong xe, Thôi Tuần ngồi ngay ngắn, nét mặt không hề dao động trước những lời xầm xì theo gió lọt vào. Từ thắt lưng của hắn, chiếc quả cầu hương bằng bạc mạ vàng khẽ đung đưa, tỏa ra mùi hương thanh nhã len lỏi vào khứu giác. Hắn cúi đầu, ánh mắt dừng trên quả cầu hương nhè nhẹ lay động, nhưng trong lòng chỉ mải nghĩ làm thế nào để nói cho Lý Doanh biết sự thật về việc của Thẩm Dung.
Từ những lời nói ít ỏi của Lý Doanh, hắn nhận ra nàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-trang-nam-thu-ba-muoi-van-huong-thanh-ninh/1321752/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.