Thi thể của Thịnh Vân Đình được chôn bên ngoài cửa Thông Hóa.
Cửa Thông Hóa nằm gần cung Đại Minh, bước qua cửa ấy cũng chính là bước vào hoàng thành. Trên cửa có lầu vọng canh, bên dưới mở ba cổng vòm, xung quanh đều có binh lính canh gác nghiêm ngặt. Cách đó bảy dặm, chính là dịch quán Trường Lạc, nơi Thịnh Vân Đình bỏ mạng. Đoạn quan đạo nối từ Trường Lạc dịch đến cửa Thông Hóa từng được tu sửa sáu năm trước, chính vì vậy Thôi Tuần đoán rằng, thi thể của Thịnh Vân Đình đã bị Trung lang tướng Thẩm Khuyết chôn giấu ở đoạn đường đó, không để lại dấu vết, vĩnh viễn không thấy ánh mặt trời.
Ý đồ của Thẩm Khuyết thật quá ngoan độc. Thịnh Vân Đình từng mong cưỡi ngựa phi nhanh qua quan đạo, vượt qua cửa Thông Hóa để vào cung Đại Minh cầu kiến Thánh nhân, cứu lấy năm vạn binh lính Thiên Uy quân. Nhưng Thẩm Khuyết lại khiến y mãi mãi không thể bước qua cửa Thông Hóa. Hơn nữa, hắn còn chôn thi thể y dưới quan đạo, để mỗi ngày từng đoàn người qua lại đều giẫm lên hài cốt của y, bước vào cánh cửa mà y cả đời khao khát.
Nghĩ đến đây, Thôi Tuần không khỏi tức giận đến nỗi huyết khí dâng lên. Hắn ho dữ dội, cơn ho làm vết thương trên lưng đau thấu xương tủy. Lý Doanh đang thay thuốc cho hắn, thấy vậy liền dừng tay, lo lắng hỏi: “Có phải ta làm ngươi đau rồi không?”
Thôi Tuần lắc đầu, giọng khàn khàn: “Ta chỉ… vừa nghĩ đến Vân Đình.”
Nghe nhắc đến Thịnh Vân Đình, Lý Doanh trầm mặc. Nàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-trang-nam-thu-ba-muoi-van-huong-thanh-ninh/1321871/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.