Hóa ra những quý phu nhân này đều theo hầu A Sử Na Gia đến chùa Tây Minh lễ Phật. Vì nàng ta đến Mai Viên tìm Thôi Tuần, cố ý đuổi tất cả bọn họ đi, sau đó mãi vẫn chưa thấy trở lại. Ai nấy đều vô cùng sốt ruột. Thánh nhân vô cùng sủng ái vị công chúa Đột Quyết này, nếu chẳng may nàng ta gặp phải chuyện gì bất trắc, chỉ e tiền đồ của phu quân bọn họ cũng sẽ tiêu tan theo.
Vương Nhiên Tê tinh nhanh tháo vát, liền lệnh cho các mệnh phụ khác: “Mai Viên này không rộng lắm, chúng ta chia nhau ra tìm, chắc chắn sẽ tìm thấy Huệ phi.”
Mọi người gật đầu, dẫn theo tỳ nữ tản nhau ra tìm A Sử Na Gia. Vương Nhiên Tê cũng mang theo một tỳ nữ, vội vã tìm kiếm. Chợt tỳ nữ như nghe thấy âm thanh gì đó, liền ngoái đầu lại nhìn, nhưng lại chẳng thấy gì khác lạ cả. Bà ta vừa quay trở lại thì thấy Vương Nhiên Tê cũng đã biến mất từ khi nào
Vương Nhiên Tê cũng nghe thấy tiếng động ấy, nhưng nó lại được phát ra từ một hướng khác. Tưởng rằng đó là A Sử Na Gia, bà ta liền nhanh chân bước về phía âm thanh. Nhưng khi tiến sâu vào rừng mai, xung quanh chỉ có bạch mai, hồng mai, lục mai nở rộ, trải dài thành một biển hoa, tuyệt nhiên không thấy bóng dáng A Sử Na Gia.
Mồ hôi thấm đẫm lưng áo của Vương Nhiên Tê. Bà ta vốn là đích nữ của Vương thị ở Thái Nguyên, một danh gia vọng tộc bậc nhất thiên hạ, từ nhỏ đã kiêu ngạo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dem-trang-nam-thu-ba-muoi-van-huong-thanh-ninh/1321898/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.