Tối hôm đó ta gặp nàng xong, liền giúp nàng giấu vàng bạc trong phòng đi. Bây giờ ta muốn trở về, vừa hay mang chúng về dùng làm vốn khởi nghiệp.
Tạ Nghiên nghe nói đây là muội muội ta tặng, lập tức hâm mộ không thôi: "Muội muội ngươi đối xử với ngươi thật tốt."
Những ngày này, ta sớm đã dò la ra được một vài chuyện cũ của nhà họ Tạ. Ngoài một ca ca của Tạ Nghiên, vốn còn có một đệ đệ nữa.
Tạ tế tửu ký thác kỳ vọng rất lớn đối với ba đứa con trai này, hơn nữa bản thân lại là người chủ trì Quốc Tử Giám, nếu ngay cả con cái trong nhà cũng không dạy dỗ được, ra ngoài làm sao có thể khiến người khác tâm phục khẩu phục?
Thế là từ nhỏ đã gần như hà khắc đối với ba người bọn họ, dù trời lạnh hay nóng, một ngày cũng không cho phép bọn họ lười biếng. Dù con cái ốm đau cũng phải có mặt đúng giờ trên lớp, làm xong bài tập đúng hạn.
Không làm xong, điều chờ đợi phía trước là gia pháp. Đệ đệ của Tạ Nghiễn chính vì bị đánh lúc đang bệnh, cuối cùng không cứu được, chỉ sống được chín tuổi đã lìa đời.
Trời sinh Tạ Nghiên tính tình nghịch ngợm, đương nhiên bị đánh càng nhiều, chỉ là may mắn hơn so với đệ đệ một chút, không phải người chết trước, coi như cũng đợi được Tạ tế tửu tỉnh ngộ.
Những năm gần đây, dù hắn có lật trời thế nào, Tạ tế tửu cũng cực lực chịu đựng. Không vì điều gì khác, chỉ là áy náy mà thôi.
Tạ Nghiễn hâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/di-nu-nhan-xuat-ma-co-quan/2741814/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.