35.
Khi tiên đoán được ngày Lục muội sẽ thức tỉnh, ta và Tạ Nghiên đang cùng con gái ăn mừng sinh nhật.
Bảy năm trước sau khi trở về kinh thành, chúng ta liền viên phòng, năm sau thì sinh hạ trưởng nữ Tạ Vĩnh Hân. Tạ Nghiên rất thích con gái, nhưng trong lòng ta lại lo lắng, nó là huyết mạch của Mạnh gia, liệu có ngày cũng rơi vào hiểm nguy hay không.
Liền mượn cớ bản thân không thích, để nó ăn mặc như con trai từ nhỏ, cũng tuyên bố với bên ngoài là sinh được con trai.
Tuy Tạ Nghiên không hiểu, nhưng nghĩ con còn nhỏ, cũng không ảnh hưởng gì cả, đợi lớn lên rồi nói rõ cũng được, nên cứ thế mà tùy theo ý của ta.
Năm nay Vĩnh Hân sáu tuổi rồi, còn tưởng rằng bản thân mình và phụ thân, đệ đệ là giống nhau, luôn miệng đòi làm một trang nam tử bảo vệ mẫu thân.
Ta vừa áy náy vừa đau lòng, bao nhiêu năm như vậy, ngay cả một bộ quần áo con gái mà con bé cũng chưa từng mặc. Thật không biết, nếu có một ngày nó thay đổi diện mạo, sẽ là bộ dáng gì đây?
Ngay khi trong đầu ta vừa hiện lên ý niệm này, ta lại lần nữa biết trước được thần tứ giáng lâm. Lần này là Lục muội Mạnh Hàm. Ta lập tức đứng lên, sai hạ nhân chuẩn bị xe.
Trải qua vài lần, Tạ Nghiễn sớm đã biết hành động này của ta có ý nghĩa gì.
Hắn cố gắng giữ ta lại: "Nàng lại muốn về Mạnh gia sao? Hôm nay là sinh nhật Vĩnh Hân, nàng không thể về trễ hơn một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/di-nu-nhan-xuat-ma-co-quan/2741815/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.