Hắn vừa nghĩ, một ngày này cũng không khác biệt , hơn nữa có bài học kinh nghiệm lần trước , đảo chủ hẳn là sẽ không tiếp tục khăng khăng một mực mới đúng .
Hắn gật đầu đồng ý, hắn tin tưởng Đông Phương Ngữ Hinh cũng sẽ hiểu rất rõ .
Thấy Tà Dịch gật đầu, tâm tình đảo chủ tốt.
Nhìn thấy sắc mặt ông vui mừng giống như đứa nhỏ , trong lòng Uất Trì Tà Dịch càng thêm áy náy ——
Có phải hắn đối với phụ thân thật sự rất tệ?
Nếu không, phụ thân làm sao có thể. . . . . .
Trong lòng có chút bất an, có điều, trên mặt của hắn vẫn mang theo ý cười như cũ .
“Vậy phụ thân, con đi về trước ,con nói một tiếng với Hinh Nhi . . . . .”
Lúc này Uất Trì Tà Dịch nhắc đến Đông Phương Ngữ Hinh, cũng là vì để cho phụ thân biết quyết tâm của mình .
Ở trong lòng của hắn, Đông Phương Ngữ Hinh chính là duy nhất .
Nếu như, ngươi tiếp tục muốn đối phó Đông Phương Ngữ Hinh, vậy ngượng ngùng, ta cũng chỉ có thể. . . . . .
Ám chỉ thản nhiên này, đảo chủ không ngu ngốc, đương nhiên rõ ràng.
Trên mặt có chút xấu hổ, chung quy ông vẫn cười như cũ :
“Ừ, để cho tiểu Hoan Hoan cùng đi đi. . . . . .”
Uất Trì Tà Dịch gật gật đầu, cáo từ với đảo chủ , nhìn cái bóng dáng đã cao lớn giống như một thân cây kia, nhi tử của ông, cũng đã trưởng thành từ lâu.
Làm phụ thân , thật ra cũng chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/614244/chuong-776.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.