Edit: voi còi
Tà Dịch cưng chiều nhìn nàng, tiểu nha đầu này suy nghĩ gì, hắn có thể không biết sao?
“Thật sự?”
Đông Phương Ngữ Hinh nhướn nhướn mày, bộ dáng tựa hồ rất có hứng thú.
“Đương nhiên......”
“Ta đây muốn......”
Đông Phương Ngữ Hinh cười xấu xa, bỗng nhiên một cái xoay người, áp đảo Uất Trì Tà Dịch:
“Ta đã nghĩ áp đảo chàng......”
Tà Dịch đầu tiên là ngây người một chút, hắn cho rằng ý tứ của Đông Phương Ngữ Hinh là......
Im lặng, chẳng lẽ là hắn lĩnh hội sai lầm rồi sao?
Chẳng qua, hắn cũng chỉ sửng sốt một chút, rất nhanh liền phản ứng lại, tự nhiên xem Đông Phương Ngữ Hinh, hai mắt vẫn mỉm cười như cũ:
“Được...... Vô cùng vui lòng......”
Thuậ theo như vậy?
Đông Phương Ngữ Hinh bỗng nhiên cảm thấy có chút không có ý tứ, tựa theo một loại kịch bản, tuyệt đối không nên phát triển như vậy mới đúng a.
Tà Dịch này, sao lại như vậy ......
Thuận theo như vậy chứ? Ngươi hơi phản kháng một chút, để cho ta làm nữ lưu manh một chút không tốt sao?
Đông Phương Ngữ Hinh nhàm chán bẹt bẹt miệng:
“Không có ý tứ...... Hừ...... Vì sao chàng không phản kháng một chút chứ?”
Tà Dịch xấu hổ, hắn không biết, thật sự không biết, nếu như biết, tuyệt đối sẽ......
Phản kháng một chút.
“Hinh Nhi ta sai lầm rồi...... Chúng ta bắt đầu một lần nữa được không?” Lấy lòng nhìn Đông Phương Ngữ Hinh, nhưng nàng đã đứng dậy:
“Không tốt...... Nhanh nhanh dậy đi...... Nhìn xem hoàng hậu muốn nói gì?”
Chủ ý đã định, nhưng cái giá mới là nội dung chính, để cho hoàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-nu-cuong-phi-cuc-pham-bao-boi-vo-lai-nuong/614841/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.