Hoài Đức điện.
Tuy là ngày nghỉ, bất quá sự tình đặc thù, Lục bộ công khanh trong triều đều thu thập chạy vào trong cung, các vị hoàng tử đều đã có mặt.
“Trạm đệ đến rồi.” Phượng Minh Lan gọi Minh Trạm, vài vị hoàng tử cũng không biết vì lo lắng cho ngôi vị hoàng đế hay là lo lắng cho phụ thân mà sắc mặt cũng rất kém.
Minh Trạm vái chào, “Nhị hoàng huynh, tam hoàng huynh, tứ hoàng huynh. Minh Ngọc ca vừa đến quý phủ của ta để cầu cứu, nghĩ rằng việc này có liên quan đến Phúc vương bá cho nên ta đã thỉnh Minh Ngọc ca cùng tiến cung.” Hiềm nghi nào nên tránh thì cứ tránh.
Vài vị đại thần bái kiến Minh Trạm, Minh Trạm liền đi qua rồi cùng ngồi xuống với các hoàng tử, nghiêng người nói với Phượng Minh Lan, “Với lại việc này hoặc nhiều hoặc ít cũng có liên quan đến Bắc Uy Hầu, ta đã triệu Bắc Uy Hầu cùng tiến cung nghị sự, có lẽ Bắc Uy Hầu sắp đến rồi.”
Thấy Minh Trạm không có ý thỉnh ngũ hoàng tử đến, Phượng Minh Lan mới yên lòng, lấy ra một mảnh lụa trắng từ trong y mệ rồi đưa cho Minh Trạm, thấp giọng nói, “Ngươi nhìn một cái đi.”
Minh Trạm tiếp nhận, bàn tay run lên, mở ra mảnh lụa trắng, mặt trên chỉ viết một đoạn đơn giản: Trẫm ra ngoài đi tuần, không biết trước ngày về, nhi tử tuổi nhỏ, không thể đảm đương nổi trách nhiệm lớn lao, chỉ có Vương đệ Phúc thân vương Phượng Cảnh Kỳ là đủ tiêu chuẩn, nay truyền ngôi cho Vương đệ. Phía dưới là con dấu đỏ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-tu-nan-vi/1350150/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.