Đoan Mộc Ly phẩy tay, quay người sang chỗ khác, "Ngươi lui xuống đi!"
"Vâng, Ngọc Lam cáo lui."
Thẩm Ngọc Lam lại hướng mặt về phía bóng lưng của Đoan Mộc Ly thi lễ.
Hắn ở trước mặt Nam Sở Thân Vương - Phò Quốc Đại tướng quân nói hâm mộ, kính trọng "Xích Diễm đại tướng quân" Dao Quốc, này đã là tội chết.
Nhưng Thẩm Ngọc Lam lại chắc chắn rằng Đoan Mộc Ly nhất định sẽ không trách phạt hắn.
Triển Thiên Bạch...
Trên đường trở về Di Hương viện, trong lòng Thẩm Ngọc Lam không khỏi thầm lặp lại tên của Triển Thiên Bạch.
Từ rất lâu về trước, hắn đối với vị "Xích Diễm đại tướng quân" của Dao Quốc này đã nghe nhiều thành quen.
Triển Thiên Bạch tuổi còn trẻ nhưng võ nghệ cao cường, nội lực thâm hậu, tuy rằng là người dị tộc nhưng lại trung thành và tận tâm với Dao Quốc, ở trên chiến trường bách chiến bách thắng, mặc dù dung mạo so với nữ nhân còn xinh đẹp hơn nhưng không có người nào dám khinh thường hay xem nhẹ Triển Thiên Bạch.
Thẩm Ngọc Lam cảm thấy Triển Thiên Bạch như vậy... Rất tuấn tú và khí chất, thực sự thu hút người khác...
Sau này tuy rằng Dao Quốc bại trận, Triển Thiên Bạch trở thành một phế nhân, lại bị bán vào thanh lâu của hắn, nhưng ngạo khí của Triển Thiên Bạch chưa bao giờ bị phá vỡ.
Thẩm Ngọc Lam cảm thấy Triển Thiên Bạch và hắn đều là những người đáng thương bị vận mệnh đùa bỡn, nhưng Triển Thiên Bạch so với hắn lại mạnh mẽ hơn nhiều lắm.
Bởi vậy hắn kính trọng, hâm mộ Triển Thiên Bạch.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dich-tuong-vi-no/1173872/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.