Edit: Mỳ.
Chương 47: Sau khi uống say, vô tình hôn môi – Cuối cùng cô cũng quyết định rời khỏi Tây Tô Mộc. Tuyết rơi trắng xóa cả vùng Tây Tô Mộc, đến tận lúc hoàng hôn mới chịu ngừng rơi. Tha Á vội vàng vào bếp, đôi tay thoăn thoắt chuẩn bị bữa tối. Thời Ngạo nhìn bóng lưng nhỏ bé bận rộn, trong lòng dâng lên một cỗ ấm áp. Cô biết mình vụng về, chẳng giúp được gì nhiều, liền lặng lẽ ra ngoài, ngăn cản những bông tuyết tinh nghịch tiếp tục rơi xuống mái hiên, giữ lại chút ấm áp cuối ngày cho mình. Tâm trí Thời Ngạo rối bời, những lời Na Hà Nha nói ban ngày cứ văng vẳng bên tai, khiến cô chẳng thể nào tập trung vào công việc. Chiếc xẻng trong tay cô dường như nặng trĩu. Đến khi bóng dáng cao lớn của Ngang Thấm xuất hiện ngay trước mắt, đôi giày da quen thuộc in hằn trên nền đất, cô mới giật mình bừng tỉnh. Ngẩng đầu, cô bắt gặp ánh mắt sâu thẳm của anh đang nhìn mình chăm chú. Hoàng hôn rực rỡ nhuộm đỏ cả bầu trời, hắt lên khuôn mặt lạnh lùng của anh những vệt sáng ấm áp. Tim cô khẽ run rẩy. Theo phản xạ, cô đưa tay vén lọn tóc mai ướt đẫm mồ hôi, cố gắng giữ vẻ bình thản. “Làm gì thế? Anh cần tìm dì Tha Á à? Dì ấy đang ở trong bếp đó.” Nói rồi, cô vội vàng cúi đầu, tiếp tục công việc dang dở, nhưng đôi mắt sau cặp kính lại không ngừng liếc trộm bóng hình người đàn ông. Ngang Thấm khẽ nhíu mày, ánh mắt dừng lại trên vầng trán lấm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/diem-den-la-noi-tan-cung-goc-bien/1864638/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.