Edit: Mỳ.
Chương 16: Ngang Thấm biết cô sẽ rời đi – Anh biết Thời Ngạo không thể ở lại đây mãi được nên khẽ thở dài rồi đi ra ngoài. Lúc Ngang Thấm mỉm cười, đôi mắt anh như chứa cả một dòng sông đầy ánh sao lấp lánh đang tuôn chảy. Ánh mắt đó vốn được phủ bởi một tầng sương giá bỗng trở nên động lòng và quyến rũ. Thời Ngạo nhìn đến ngây ngốc. Cô vốn định mắng thêm vài câu, nào ngờ lại chẳng thốt ra được lời nào. Sau cùng, cô vừa tức vừa cười nói: “Anh còn cười nữa hả! Buồn cười đến thế sao? Tôi không biết là sữa cũng có thể tấn công người luôn đó!” Bốn mắt giao nhau giữa không trung, cả hai sững sờ trong giây lát rồi cùng bật cười. Đàn gia súc trong chuồng như bị lây bệnh, tiếng be be hoà cùng tiếng bò kêu như hỗ trợ lẫn nhau. Nếu như Ngao Đăng và Ô Như Mục mà ở đây, chắc chắn bọn nó cũng sẽ hùa theo vài tiếng sủa để tăng thêm phần sống động cho khung cảnh lúc này. Sau một thời gian. Thời Ngạo lau khô vệt nước mắt đang chảy xuống vì cười lớn, hỏi Ngang Thấm: “Cười đủ chưa?” Ngang Thấm gật đầu: “Rồi.” “Vậy làm tiếp đi!” Thời Ngạo đứng tránh sang một bên: “Anh làm đi. Tôi xong rồi, tôi thấy là mình không hợp với mấy con bò ở đây lắm đâu.” Khóe miệng Ngang Thấm nhếch lên: “Được.” Vì khúc đệm nhỏ này mà mối quan hệ của cả hai người cũng đã dịu đi rất nhiều. Lúc Ngang Thấm vắt sữa, Thời Ngạo đứng ở xa không nói gì. “Anh học vắt sữa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/diem-den-la-noi-tan-cung-goc-bien/1864669/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.