"Nhìn xem, nhiệm vụ nắm tay kia chẳng phải dễ dàng hoàn thành rồi sao.”
“Đi, đi tìm Tiêu Triệt.”
Nguyên Thọ nghe nói lại phải đến phủ Thụy vương, liền đứng dậy chuẩn bị xe ngựa.
Không có gì khác, chỉ là đã quen rồi mà thôi.
Như mọi khi, khi đến cửa hông phủ Thụy vương, Nguyên Thọ nhảy xuống xe gõ cửa. Sai vặt mở cửa nhìn thấy cậu, vừa lộ vẻ mặt không biết phải nói gì vừa mở cửa nói: "Lại đến nữa? Lần này đừng có tự tiện xông vào, để ta đi báo trước đã."
Nguyên Thọ cũng không nói gì, quay lại nhảy lên xe,quất roi thúc ngựa vào phủ, trong lòng lẩm bẩm: "Ngươi nói với thiếu gia nhà chúng ta ấy, hai cái chân dài của thiếu gia nhà ta ai mà cản nổi chứ.”
Sai vặt nhìn ngớ người ra, ngay cả vương gia của cậu về phủ cũng không thuận lợi như vậy.
"Ai đến thế? Lại còn dám lái xe ngựa vào tận đây?" Người trong phủ không biết giữ quy củ nữa rồi sao?
Khi giọng nói đó vang lên, Thẩm Yến vừa hay nhảy xuống xe. Ngẩng đầu lên đã đối diện với người vừa bước đến. Mộc Hạ nhìn thấy gương mặt đó kinh ngạc lùi lại một bước, không ngờ y vẫn còn sống.
Thẩm Yến cũng sửng sốt, theo phản xạ đề phòng lui về phía sau một bước.
Mộc Hạ khác với Xuân Sơn.
Nếu Tiêu Triệt ra lệnh cho hai người họ đến giết y, Xuân Sơn sẽ do dự, nhưng Mộc Hạ thì sẽ không ngần ngại mà ra tay.
Hắn hoàn toàn tuân lệnh Tiêu Triệt, là một ám vệ xuất sắc.
Nhìn thấy sự quen thuộc giữa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dien-ha-noi-dang-ve-noi-dien-cua-ta-rat-dep/2752973/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.