Thẩm Yến ở trong phủ điên suốt cả ngày, tới chạng vạng tối y thay một bộ y phục, buộc gọn mái tóc dài, khẽ vung chiếc quạt xếp rồi bước ra khỏi phòng, hiện lên dáng vẻ của một công tử ngọc thụ lâm phong.
Nguyên Thọ đang muốn đi theo, Thẩm Yến nói với cậu: "Hôm nay ta có việc, ngươi ở trong phủ.”
Nguyên Thọ kinh hãi: "Thiếu gia, ngài muốn vứt bỏ ta sao?”
Thẩm Yến: “Ngươi nghĩ quá nhiều rồi, chỉ là việc hôm nay không thích hợp để dẫn ngươi theo.”
Nguyên Thọ: "Vì sao?”
Vì ngươi quá yếu, không bảo vệ nổi ta.
Thẩm Yến: “... Ta sẽ quay lại mà.”
Nguyên Thọ: "Còn sống trở về sao?”
Thẩm Yến: "Đúng vậy.”
Thẩm Yến rời khỏi phủ, ở cổng phụ đã có một cỗ xe ngựa dừng sẵn, người đánh xe là Dương Cố.
Thẩm Yến vén rèm bước lên xe, Dương Cố thấp giọng nói: “Thiếu gia, mọi thứ đã được sắp xếp xong, phủ Vương gia bên kia cho địa chỉ của một trang viên, cách kinh thành mười dặm.”
Thẩm Yến thản nhiên nói: "Vậy thì đi đi.”
Dương Cố liền vung roi.
Thẩm Yến nhắm mắt, tựa người vào xe.
Tiểu Diệp Tử là tiểu thái giám bên cạnh Tiêu Triệt, năm mới đi theo Tiêu Triệt, Thẩm Yến đã trở thành bạn học của hắn.
Tiểu Diệp Tử tuổi không lớn, khuôn mặt tròn, thông minh lanh lợi, là người hiếm hoi có thể chịu đựng được tính khí thất thường của Tiêu Triệt.
Chẳng bao lâu sau, Tiểu Diệp Tử trở thành người hầu cận thân thiết nhất, ngoài Lưu công công.
Tiêu Hoằng đã để Thẩm Yến gặp hắn, chắc chắn Tiểu Diệp Tử biết điều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dien-ha-noi-dang-ve-noi-dien-cua-ta-rat-dep/2752980/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.