Sau khi Thẩm Yến rời đi, Lưu công công liếc mắt ra hiệu cho Xuân Sơn đi theo. Xuân Sơn nhìn qua Mộc Hạ một chút rồi xoay người đuổi theo.
Tiêu Triệt để lại một câu: “Không ai được phép vào đây!” rồi tự mình xoay xe lăn vào phòng.
Lưu công công tiến lại gần Mộc Hạ, hạ giọng hỏi:“Hôm nay rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Mộc Hạ cau mày, đáp:“Sáng nay, vương gia đến gặp thần y để bắt mạch. Sau khi bắt mạch xong, ngài ấy ngồi một mình rất lâu trong hoa viên. Sau đó, chúng ta đến Hình Bộ. Vương gia bảo ta đến gặp Lục Vân cô nương để bàn chuyện đưa hai vị cô nương vào cung. Ta rời chỗ Lục Vân cô nương, quay lại Hình Bộ đón vương gia, rồi chúng ta trở về phủ.”
“Hình Bộ có xảy ra chuyện gì không?” Mộc Hạ quay sang hỏi Ôn Ngọc.
Ôn Ngọc lắc đầu:“Vương gia vẫn như mọi khi, chỉ ngồi đó xem công văn không nói chuyện với bất kỳ ai.”
“Vậy rốt cuộc là vì chuyện gì?” Lưu công công nghĩ mãi không ra:“Chẳng lẽ là chuyện tối qua? Có phải hai người lên giường rồi lại xảy ra mâu thuẫn? Nhưng mâu thuẫn gì mà khiến vương gia trở nên như vậy?”
Ba người vò đầu bứt tai, nghĩ nát óc cũng không hiểu nổi.
Trong khi đó, Tiêu Triệt trong phòng nhìn cuốn sổ trên tay, dường như mọi chuyện đã sáng tỏ hơn rất nhiều.
Chắc chắn Thẩm Yến đã gặp được một kỳ ngộ nào đó, mà kỳ ngộ này cho phép Thẩm Yến tiêu hao sinh mệnh của mình để chữa lành đôi chân cho hắn.
Dù khó tin đến đâu,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dien-ha-noi-dang-ve-noi-dien-cua-ta-rat-dep/2753014/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.