Có lẽ là ưu tư quá độ, Thẩm Yến lại bị bệnh, nằm ở trên giường không dậy nổi.
Thẩm Yến có chút phiền não, không chỉ y không ra ngoài được, mà ngay cả Tiêu Triệt cũng không gặp được.
Kể từ ngày viên phòng thất bại, Tiêu Triệt đến giờ vẫn chưa về phủ, chẳng lẽ hắn đang dùng cách này để lên án sự "bất lực" của mình sao?
Hỏi Lưu công công, Lưu công công chỉ nói Vương gia đang ở trong cung hầu hạ Hoàng thượng.
Thẩm Yến không khỏi nghiến răng, trước đây sao không thấy Tiêu Triệt hiếu thảo như vậy nhỉ.
Thẩm Yến sai Lưu công công đi tìm Lục Vân và những người khác, Lưu công công thoái thác hết lần này đến lần khác,Thẩm Yến càng cảm thấy có điều không ổn.
Đến ngày thứ mười chín đếm ngược, cuối cùng Thẩm Yến cũng gắng gượng ngồi dậy, loạng choạng cầm kiếm kề lên cổ, giận dữ trừng mắt nhìn Ôn Ngọc đang ngăn cản y ra khỏi phủ: "Hoặc là cho ta ra khỏi phủ, hoặc là cho ta gặp Tiêu Triệt, nếu nửa canh giờ nữa ta không gặp được hắn, ta sẽ chết ở đây."
"Công tử ơi!" Lưu công công vội vàng chạy tới, sốt ruột nói: "Ngài làm gì vậy, có gì từ từ nói!"
"Từ từ nói?" Thẩm Yến tức giận: “Không phải ta đã nói từ từ với các ngươi rồi sao? Ta muốn ra phủ, ta muốn gặp Tiêu Triệt!”
Thẩm Yến vừa gấp gáp liền tái mặt thở dồn dập, Lưu công công cũng cuống lên quát Ôn Ngọc: "Đi tìm Vương gia, mau tìm Vương gia về!" Mấy ngày nay Lưu công công cũng chỉ nghe lệnh làm việc, còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dien-ha-noi-dang-ve-noi-dien-cua-ta-rat-dep/2753049/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.