Ngoại ô kinh thành, Ông thái úy dẫn theo cấm quân bao vây kín mít biệt viện của Thụy Vương.
Nhưng ông ta cũng không dám xông vào, bên ngoài là Kim Ngô Vệ, tình hình bên trong ra sao thì không ai biết.
"Phong Minh, ngươi có biết mình đang làm gì không?" Ông thái úy nhìn Phong Minh, tướng quân Kim Ngô Vệ, ánh mắt sâu thẳm: "Nghỗ nghịch phạm thượng, tội như mưu phản."
"Ha." Phong Minh cười khẩy một tiếng:"Thái úy đừng đổ tội cho mạt tướng, Thụy Vương bắt giữ đồng đảng của Thục phi, sao lại thành mưu phản?"
Ông thái úy quát: "Đồng đảng Thục phi cái gì, bên trong là Thất hoàng tử điện hạ!”
Phong Minh nghi hoặc: "Thất hoàng tử điện hạ? Ngài ấy ở đây sao? Sao mạt tướng không thấy?"
"Ngươi bớt giả ngơ cho ta, mau tránh ra!"
Phong Minh khoanh tay đứng đó, liếc nhìn Ông thái úy: "Trừ phi có thánh chỉ của hoàng thượng, bằng không thứ lỗi mạt tướng không thể tuân mệnh."
"Bản thái úy chính là phụng ý chỉ của hoàng thượng đến giải cứu Thất hoàng tử điện hạ."
"Xin thái úy đại nhân chú ý lời nói, cái gì gọi là giải cứu Thất hoàng tử?" Phong Minh khó hiểu: "Mạt tướng không hề nhìn thấy Thất hoàng tử điện hạ nào cả, đồng đảng của Thục phi thì có một..." Phong Minh chỉ ra phía sau:"Kìa, không phải đồng đảng của Thục phi ở ngay đó sao.”
Ông thái úy nhìn người bị trói hai tay treo trước cửa, lồng ngự.c phập phồng.
Xuân Sơn ôm kiếm đứng một bên liếc nhìn sang, rồi lại cúi đầu xuống.
"Đây là một cái bẫy." Mộc Hạ nheo mắt.
Thẩm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dien-ha-noi-dang-ve-noi-dien-cua-ta-rat-dep/2753050/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.