Trăng trên cao tỏa ra hàng vạn ánh sáng nhu hòa, dịu dàng như dòng nước, tĩnh lặng lại chưa từng dậy sóng. Tán lá rì rào trong đêm, âm thanh du dương cố ru người vào giấc ngủ, phản chiếu trên mặt hồ trong vắt là nhành mai trắng phai sắc.
Tiếng vó ngựa lộc cộc nhỏ dần rồi dừng hẳn, thay vào đó là tiếng gõ cửa kịch liệt.
Tử Minh trong mơ màng xuống giường đi ra mở cửa, bắt gặp Diệp Hy liền sửng sốt kêu lên: "Ngũ tiểu thư??"
Diệp Hy kéo lên phi phong, nhỏ giọng nói: "Xin lỗi, tối rồi còn làm phiền, ta có chuyện muốn gặp tứ tỷ."
"Ách, được, mời tiểu thư vào."
Diệp Hy gật gật đầu, nhanh chóng bước qua cánh cổng, Tử Minh vội vã dắt ngựa vào trong phủ rồi cẩn thận đóng cổng lại.
Trong cung có chút tối tăm, Diệp Hy chỉ có thể nương theo ánh trăng ngoài song cửa mà dò dẫm từng bước chân. Lách cách một tiếng, bất chợt một ngọn đèn lóe lên, soi tỏ gương mặt phía sau ngọn đèn.
"Ngũ tiểu thư?"
"Tiểu Hiểu?"
Tiểu Hiểu đặt ngọn đèn xuống bàn, châm lên mấy ngọn nến xung quanh, sắc hôn ám dần dần bị xua đi. Diệp Hy không quen với ánh sáng đột ngột này, vội vàng nâng tay che mắt lại, mãi một lúc mới thích ứng được.
"Tiểu thư ngài có chuyện gì vậy?"
Tiểu Hiểu tính châm một chén trà, nhưng trà đã nguội, đành phải đưa mắt nhìn Tử Minh nhờ vả nàng thay một ấm trà khác. Tử Minh nhanh nhẹn bước đến đón lấy ấm trà lạnh, cầm theo ngọn đèn nhỏ mà Tiểu Hiểu vừa mang ra, một mình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/diep-tan-da-tam-nguyet/952913/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.