So với Quách Thụ thì tính cách Đặng Văn Sơn dễ chịu hơn, ngoại trừ lúc quay phim tương đối nghiêm khắc, những lúc khác đều có thể hòa đồng với diễn viên và nhân viên đoàn phim, đặc điểm lớn nhất là thích buôn chuyện.
Chuyện tình cảm của các diễn viên trong giới đã không còn là chuyện gì mới mẻ đối với ông ấy, những nhân tài chuyên nghiệp như Minh Trạc, ông ấy vừa ngưỡng mộ vừa muốn kết giao.
Từ Thu lên tiếng: “Đạo diễn Đặng, chuyện tình cảm là do duyên phận, đừng nói mấy tháng, dù chỉ vài ngày thôi cũng có.”
Quách Thụ thở dài, ngước mắt nhìn sang đối diện, nói với vẻ mặt đầy ẩn ý: “Đúng vậy, không có duyên phận thật sự không thể cưỡng cầu. Nhìn hai người họ xem, đẹp đôi biết bao, fan cuồng nhiệt biết bao, vậy mà hai người lại không có cảm giác với nhau.”
Văn Đàn: “…”
Cô không ngờ ngọn lửa này lại lan đến chỗ mình.
Nhà sản xuất nói: “Cũng chưa chắc, biết đâu hai người họ đã sớm âm thầm bên nhau rồi, chỉ là chúng ta không biết mà thôi.”
Đặng Văn Sơn nghe vậy thì liền thấy hứng thú, ánh mắt đảo qua đảo lại giữa Văn Đàn và Quý Hồi: “Thật sao?”
Khóe môi Văn Đàn giật giật, cô nhìn ông nhưng không dám liếc sang bên cạnh: “Không có, đạo diễn Đặng, tôi và Quý Hồi chỉ là bạn bè.”
Quý Hồi cũng cảm thấy như ngồi trên đống lửa, tiếp lời: “Đúng thế, ông cứ nói như vậy, làm tôi gặp Văn Đàn cũng thấy ngại.”
Đặng Văn Sơn trừng mắt nhìn anh ta: “Cơ hội ngay trước mắt mà cậu cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-bay-scandal-bac-phong-vi-mien/2729909/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.