"Tên gì?"
Lục Thừa An ngồi trước máy tính, những ngón tay thon dài, cân đối đặt trên bàn phím trông như một tác phẩm nghệ thuật.
Chiếc nhẫn màu đen trên ngón giữa bên tay phải khẽ lóe lên theo từng cử động của cậu.
"Đọc luôn số căn cước."
Đây là một phòng làm việc, nhưng không phải phòng riêng của Lục Thừa An. Dạo này cậu chỉ tạm thời làm việc ở đây để hỗ trợ đồng nghiệp. Đợi tiêm xong đợt thuốc chữa trị gen này, cậu sẽ quay về.
Người Alpha đứng gần bàn làm việc nhất lập tức đọc tên và số căn cước của mình.
Giọng điệu anh ta đầy vui vẻ, đuôi âm vút lên, khiến người ta có cảm giác rằng sau khi đọc xong số căn cước, anh ta sẽ lập tức liệt kê vanh vách mình có bao nhiêu căn nhà, bao nhiêu chiếc xe, bao nhiêu thẻ ngân hàng rồi đọc luôn cả mật khẩu.
Bao nhiêu năm qua, kiểu người nào mà Lục Thừa An chưa từng gặp chứ, chỉ cần nghe là biết ngay ý đồ của đối phương. Cậu liền ngước lên liếc nhìn anh ta một cái.
Dù có những lúc Lục Thừa An không muốn nhớ lại Kỷ Mạc, nhưng cậu phải thừa nhận rằng, nhờ di truyền và sự ảnh hưởng từ người đó, cậu sở hữu một gương mặt tuyệt mỹ, dù đứng giữa đám đông nào cũng tuyệt đối sẽ là người đầu tiên thu hút sự chú ý.
Hơn nữa, cậu rất biết cách phát huy vẻ đẹp của mình một cách mức tối đa, thời niên thiếu cũng không ít lần cố tình quyến rũ Cảnh Thượng.
Vì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-cap-cho-dien-alpha-lieu-mang-danh-dau-toi/2952563/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.