"Phùng Thiên Quân đâu?" Hạng Thuật cưỡi ngựa lên quan đạo, dẫn theo hơn vạn người tới trước cung A Phòng ngoài thành.
"Thác Bạt Diễm phái người bảo vệ hắn rồi!" Trần Tinh nói, "Đảm bảo an toàn."
Mặt trời ló dạng nơi chân trời, vậy mà hừng đông, trời xanh lại giăng đầy mây đen, mặt trời trốn sau tầng mây, khắp nơi toàn là âm phong, Hạng Thuật ngồi lên một ngọn núi nhỏ, nhìn thành Trường An thiên cổ, bên trong ngập ngụa bởi tử khí thâm trầm.
"Ta không rõ vì sao Phùng Thiên Dật lại chọn động thủ vào lúc này," Trần Tinh nói, "Thực sự là chó cùng rứt giậu."
"Hắn muốn cứu Phùng Thiên Quân," Hạng Thuật nói, "Khó hiểu lắm sao?"
Trần Tinh: "Nếu hắn thực sự có ý định đó, cần gì phải ném Phùng đại ca vào trong gương?"
Hạng Thuật: "Cứu Phùng Thiên Quân không phải vì tình thân, mà là muốn dùng hắn."
"Dùng hắn làm gì?" Trần Tinh nói với vẻ khó tin, được Hạng Thuật nhắc nhở mới thình lình hiểu ra. Một khi bị oán khí bám vào người, Phùng Thiên Quân sẽ có khả năng sử dụng Sâm La đao, phát huy được sức mạnh cường đại của nó. Pháp bảo gia truyền bị oán khí tẩy luyện sẽ trở thành trợ lực lớn nhất cho tên yêu nhân Phùng Thiên Dật, một khi bạo phát, không ai có thể là đối thủ của hắn.
May mà họ đã cứu được người, bằng không nếu rơi vào tay Phùng Thiên Dật, đối mặt họ sẽ không chỉ là sóng hoạt thi bùng nổ đơn giản thế thôi.
Ba mươi dặm ngoại ô phía Tây Trường An, trước cung A Phòng.
Tây ngạn Tạo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dinh-hai-phu-sinh-luc/2447923/quyen-1-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.