Lúc trước sợ bản thân quá liều lĩnh dọa chạy Sở Thụy, hiện tại Dụ Nhiên lại không sợ chút nào.
Mà Sở Thụy nghe Dụ Nhiên nói xong, người hoàn toàn cứng đờ, kinh ngạc hồi lâu mới hoàn hồn: “A Nhiên, cậu có biết mình đang nói gì không?”
“Tớ biết.” Dụ Nhiên vừa nói vừa thấy thẹn thùng, cho nên cậu mới dựa đầu vào vai Sở Thụy, không cho cậu ấy thấy vẻ mặt của mình.
Rất lâu sau, bên tai mới lại truyền đến giọng của Sở Thụy: “Được, tớ sẽ ở bên cậu.”
Hai người đi vào khách sạn, chỉ thuê một phòng.
Vốn dĩ hai người con trai thuê chung một phòng là chuyện rất bình thường, nhưng hai cái tai đỏ ửng đã bại lộ việc này không đơn thuần chút nào.
Nhân viên lễ tân đưa chìa khóa phòng cho hai người, rồi nói: “Trong tủ đầu giường có sẵn đồ dùng cần thiết rồi đó ạ, mấy cái đó đều miễn phí hết. Nếu hai anh có nhu cầu dùng thêm đồ gì cứ thoải mái gọi dịch vụ phòng nhé.”
Cậu xấu hổ đến không dám ngẩng đầu lên, kéo Sở Thụy cũng không dám quay đầu lại mà đi về phía thang máy.
Vào trong phòng, hai người lại vì ai tắm trước mà đỏ mặt một hồi lâu, cuối cùng vẫn là Sở Thụy vào phòng tắm trước.
Dụ Nhiên ngồi ở mép giường, vỗ vỗ mặt đang nóng ran, kéo ngăn tủ đầu giường ra.
Bên trong có một hộp nhỏ có vài loại kích cỡ khác nhau, còn chu đáo đễ sẵn cả gel bôi trơn nữa chứ.
Cậu nghĩ chắc là mình sẽ dùng cái này…
Ừm, nếu là Sở Thụy nói, chắc là…?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/do-danh-em-di-ninh-loc/2775786/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.