"Những người này xuống xe, hình như đi từ nhà hàng phía bên này qua, nhìn dáng vẻ, có lẽ đang chờ đón một người nào đó"
Vẻ mặt Triệu Đóa Đóa bừng sáng, kích động nói.
Dù sao không phải ai cũng có thể tùy ý thấy được cảnh tượng này.
"Chẳng lẽ trong nhà hàng này còn có nhân vật quan trọng nào đang dùng bữa sao?"
Tần Phú Quý đầy kinh ngạc.
Chỉ nhìn thấy những người đàn ông mặc đồ đen đứng chỉnh tề trước cửa nhà hàng, như đang chờ đợi điều gì?
"Mẹ, người đón chúng ta tới rồi, chúng ta đi thôi!"
Tần Duy đứng lên nói với Lý Cẩm Mạt.
Lời này vừa thốt ra sắc mặt của tất cả mọi người liền thay đổi.
Chẳng lẽ những người này tới đây để đón Tần Duy sao?
Nhưng làm sao có thể chứ?
Tân Phú Quý là người đầu tiên tỏ vẻ không tin tưởng, châm biếm nói: "Tần Duy, anh thật là biết giả bộ"
"Anh nói rằng đội xe Rolls-Royces này đến đón anh sao?"
"Anh đang nằm mơ giữa ban ngày à, vẫn chưa tỉnh ngủ sao?"
Tần Đại Lực cười khẩy: "Cẩm Mạt, tôi nghĩ con trai cô mắc bệnh ảo tưởng rồi, rảnh rỗi đưa nó đi khám đi!" Không một ai ở đây tin lời Tần Duy nói.
Dù sao, Tần Duy là người như thế nào? Trong lòng bọn họ đều biết rõ.
Một thằng con rể vừa bị đuổi ra khỏi nhà họ Lâm làm sao có được vinh dự như vậy?
Đùa gì thế chứ?
Tần Duy mỉm cười, không thèm để ý đến những người này.
Mà hướng về phía Lý Cẩm Mạt nói: "Mẹ, chúng ta đi thôi."
Nói xong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/do-thi-y-vo-thien-ha/2799042/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.