Thần sắc Dương Trung Nguyên lạnh lẽo nói với Dương Nhã Tinh.
Nghe những lời này, sắc mặt Dương Nhã Tinh tràn đầy buồn bã!
Cô không nghĩ tới, ông nội cô tôn kính nhất lại cũng đối nói ra loại lời này với cô.
Mà lúc này, sắc mặt Hồ Thiên Tỷ cũng xanh mét đứng ra.
"Nhã Tinh, chẳng lẽ em còn không hiểu sao?"
"Tất cả mọi người đều hy vọng em gả cho anh, hai chúng ta ở bên nhau mới là ông trời tác hợp!"
"Mà phế vật này, hắn không có tư cách đó!"
Trần Thanh Liên cũng nói: "Đúng vậy, con gái, chúng ta đều là trưởng bối của con, đều là vì tốt cho con cả."
"Nghe mẹ một lần đi, vứt bỏ tên phế vật Tần Duy này gả cho Hồ công tử đi."
Dương Nhã Tinh không ngừng lui về phía sau, ánh mắt cô nhìn về phía mọi người trong nhà họ Dương, trong mắt mang đầy nước mắt.
Cô liên tục lắc đầu, vẻ mặt bi thương: "Không, con sẽ không nghe các người, các người căn bản cũng không phải là vì tốt cho con, nếu như các người thật sự muốn tốt cho con thì cũng sẽ không để con gả cho người con không thích!"
"Các người căn bản là vì chính mình, đừng gạt con, các người chính là vì cái gọi là lợi ích gia tộc mới có thể muốn gả con đi một cách cấp bách như vậy!"
"Con nói cho các người biết, con sẽ không đáp ứng các người, trừ phi con chết!"
Dương Nhã Tinh lớn tiếng nói.
"Đồ khốn kiếp!"
Ánh mắt Dương Thành Minh lạnh lẽo, giơ bàn tay lên muốn tát xuống.
Nhưng Tần Duy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/do-thi-y-vo-thien-ha/2799059/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.