Dương Thiệu Sơn tỏ vẻ ngờ vực, Tần Duy có thể nhận ra dạ minh châu là giả thì cũng thôi đi.
Nhưng làm sao anh biết viên dạ minh châu giả này sẽ gây ung thư chứ?
Không chỉ Dương Thiệu Sơn nghi ngờ mà những người khác cũng thế.
Nhưng đa số mọi người cho rằng Tần Duy chỉ đơn giản là đang lừa người khác.
"Nếu ông không tin, chúng ta có thể làm một thí nghiệm.
Tần Duy cười một tiếng, cầm viên dạ minh châu lên rồi nhờ người mang một chậu nước tới.
Trong chậu thả rất nhiều cá chép, những con cá chép này đều vô cùng khỏe mạnh, bơi tới bơi lui trong chậu.
Tần Duy thả viên dạ minh châu vào chậu, mọi người im lặng quan sát.
Đột nhiên, mọi người đều biến sắc.
Chỉ trong giây lát, toàn bộ cá chép trong chậu đều ngửa bụng trắng hếu...
Những con cá chép đang tràn đầy sức sống vừa rồi bỗng dưng lăn ra chết sạch.
Lúc này mọi người mới chợt nhận ra thứ này quả thực có độc.
Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt Dương Thiệu Sơn cũng không kìm được nữa, nhìn về phía Dương Diệu Bình với sắc mặt lạnh lẽo.
Dương Diệu Bình sợ tái mặt, hai chân run lẩy bẩy.
"Ông nội ơi, cháu không biết mà, cháu thực sự không biết thế này là thế nào."
"Nếu cháu biết thứ này có độc, làm sao cháu dám đưa cho ông chứ!"
"Cháu cũng bị người ta lừa mà."
Dương Diệu Bình sợ đến toàn thân run lên bần bật, mồ hôi vã ra như tắm.
Sắc mặt Dương Thiệu Sơn sa sầm, ông ấy cũng biết Dương Diệu Bình không cố
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/do-thi-y-vo-thien-ha/2799119/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.