Nhà họ Tống.
Phó Nhàn chỉ huy người hầu bưng đồ vào: "Nhẹ tay thôi, trong đây toàn trang sức và đá quý tôi mới mua đấy."
Đống hộp nằm ngổn ngang trong phòng khách, bà đi tới mở một chiếc hộp đựng khuy măng sét ra, thấy Tống Việt về thì vẫy tay gọi hắn, "Con qua đây."
Thấy hộp bày đầy phòng khách, Tống Việt khẽ nhíu mày nhưng vẫn đi tới.
"Mẹ gọi con à?"
Phó Nhàn cài khuy măng sét lên tay áo Tống Việt rồi mỉm cười hài lòng, "Màu đỏ đô hơi nổi nhưng cũng không chói lắm, rất hợp với bộ vest của con, ngày mai nhớ cài nó đến nhà họ Lâm nhé."
"À phải rồi......" Bà nhét khuy măng sét vào tay hắn rồi quay lại tìm tòi trong đống hộp kia, "Mẹ có mua hai cái cà vạt, một cái cho con, một cái cho Tiểu Quắc. Bắc Kinh không giống Giang Thành của chúng ta, tuy chỉ là lễ đính hôn nhưng khách đến dự đều là dân có máu mặt, con và Tiểu Quắc đến đó nhớ khiêm tốn một chút, nhưng cũng đừng làm mất mặt nhà họ Tống."
"Mẹ." Tống Việt cầm chiếc hộp kia, trong lòng hơi bực bội: "Chỉ là tiệc đính hôn thôi mà, cần gì phải mất công vậy chứ?"
Rốt cuộc Phó Nhàn cũng tìm ra hai chiếc hộp kia.
Bà đưa chúng cho Tống Việt, "Con không hiểu đâu, đó là nhà họ Lâm, nhìn bề ngoài không mấy giàu có nhưng lại là gia tộc lớn, thế lực đâu thể đo đếm bằng tiền được, nếu có thể kết thân với Lâm Tư Niên, để xem trong công ty còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doa-hong-kieu-diem-cua-dai-lao-hao-mon/2848842/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.