Lễ đính hôn được tổ chức ở khách sạn, hôm sau họ theo đoàn xe của nhà họ Lâm đến đó.
Nhiệt độ Bắc Kinh lạnh hơn Giang Thành rất nhiều.
Lục Đình mặc áo khoác dày cho Thẩm Kiều, nhìn cậu chẳng khác nào cái bánh ú.
Anh đứng sau lưng Thẩm Kiều, cúi đầu cột tóc cho cậu, "Ở đó đông lắm, chắc sẽ có nhiều người đến tìm anh. Em không cần đi theo anh đâu, nếu thấy ồn quá thì ra chỗ khác hoặc lên phòng trên lầu cũng được. Anh sẽ bảo Lý Đàn ở cạnh em, muốn ăn gì hay đi đâu thì nói với cô ấy, gặp người mình không thích cứ việc làm ngơ, có chuyện gì phải tìm cô ấy hoặc anh ngay nhé."
Kỹ năng cột tóc của anh tạm xem như đạt chuẩn, chỉ có điều đuôi ngựa cột hơi lỏng. Thẩm Kiều nhìn không nổi nên tự búi tóc lên rồi nhìn anh trong gương.
"Em mặc thế này được không ạ?"
Lục Đình đội mũ cho cậu, "Chỉ là lễ đính hôn thôi mà, em không phải nhân vật chính nên đâu cần ăn mặc trang trọng, mặc đồ thoải mái là được rồi."
Nói thì nói thế nhưng anh lại mặc vest.
Biết sao được, giới kinh doanh đều là như vậy, sự kiện nào cũng biến thành nơi mở rộng quan hệ và bàn chuyện làm ăn.
Thẩm Kiều lục lọi vali của mình như chú chim cánh cụt vụng về, tìm ra chiếc hộp nhỏ dưới đáy, "Lục tiên sinh, anh cúi xuống đây đi."
Người đàn ông cao lớn nghe lời cúi xuống trước mặt Thẩm Kiều, bóng đen lập tức bao phủ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doa-hong-kieu-diem-cua-dai-lao-hao-mon/2848843/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.