Thẩm Kiều chưa kịp phản ứng thì một bóng người chợt hiện ra trước mắt.
Tống Quắc ôm đầu lồm cồm bò dậy, máu chảy ướt nhòe, trước mắt chỉ có màu đỏ của máu, đầu đau dữ dội, chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì đã bị một bàn tay bóp cổ kéo lên.
Hắn khó nhọc mở mắt ra, lập tức đối diện với một đôi mắt hẹp dài lạnh lẽo. Ánh mắt kia hệt như lưỡi dao khiến hắn ngạt thở.
Đến giờ phút này hắn mới sợ thật sự.
"Tôi......" Tống Quắc há miệng, nhưng chưa kịp nói hết câu đã bị người đàn ông đá bay.
Rầm——
Lại một âm thanh chát chúa vang lên, Tống Quắc ngã trúng bàn trà làm đồ văng tung tóe, lăn một vòng trên sàn rồi va mạnh vào tường, đau đớn k** r*n một tiếng.
Cộc.
Cộc.
Cộc......
Tiếng gậy nện xuống sàn vang lên bên tai hắn, một cây gậy viền bạc hiện ra trước mắt, theo sau là một đôi giày da bóng láng.
Đuôi gậy sắc nhọn đè lên mu bàn tay đặt trên sàn của hắn, giọng người đàn ông vẫn khá ôn hòa: "Bàn tay này đã chạm vào cậu ấy đúng không?"
Cơ bắp toàn thân Tống Quắc căng cứng, vừa ngước mắt lên thì thấy gương mặt hờ hững của Lục Đình. Tuy anh chẳng lộ ra cảm xúc gì nhưng lại khiến Tống Quắc rùng mình, bàn tay bị cây gậy đè lên vô thức nắm lại, cố gắng rút ra.
Nhưng vừa cử động thì hắn cảm nhận được lực đè đột ngột tăng mạnh, cơn đau nhói từ mu bàn tay lan ra khắp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doa-hong-kieu-diem-cua-dai-lao-hao-mon/2848844/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.