Kyleman mỉm cười, ngân dài giọng đầy ẩn ý: "Lúc cậu mười lăm tuổi mới ra đời, cậu đâu có nói như vậy."
Họ từng đối mặt nhau trong ván bài poker Texas Hold'em. Khả năng tính bài và diễn xuất của tên này là điều Kyleman hiếm thấy trong đời, chỉ với số vốn nhỏ nhất, anh đã lật ngược cả ván bài, tiền cược nhân lên gấp trăm lần.
Từ một vạn đô la nhân lên thành một triệu đô la, Chu Ôn Dục thắng xong, đủng đỉnh đẩy đống chip chất cao như núi về phía hắn: "Tặng cậu đấy, quà gặp mặt."
Chu Ôn Dục tự giới thiệu: "Tôi có thể giúp cậu xử lý những khoản nợ xấu không giải quyết được. Tôi cũng cần sự giúp đỡ của cậu."
"Cậu muốn làm gì?" Kyleman hứng thú hỏi.
Trước mặt hắn, Chu Ôn Dục búng nhẹ ngón tay, cả bàn chip như tòa nhà cao tầng sụp đổ.
"Làm người trên vạn người."
Chu Ôn Dục đủ tàn nhẫn, đủ độc ác, cùng với Elbert là những người bạn mà Kyleman coi trọng nhất.
Kết quả tên Chu Ôn Dục này đột nhiên rút lui đòi hoàn lương, khiến Kyleman cảm thấy không chỉ bị bỏ rơi mà còn bị chơi một vố.
Biểu cảm của hai người họ đều âm trầm bất định, Giản Ương tưởng họ sắp nổi đóa.
Và quả thực là họ đã nổi đóa.
Elbert với vẻ mặt "cái quái gì thế này": "Cậu chơi tôi à?"
Chẳng phải bảo muốn làm người trên vạn người sao? Không làm nữa à?
Sắc mặt Kyleman cũng lạnh tanh, nhấp một ngụm rượu.
Giản Ương thế mà lại nhìn ra chút buồn bã chân thành từ vẻ mặt của họ.
Hóa ra
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doc-chiem-em-hoe-co/2963157/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.