Ba của Tần Tứ bay từ bên kia đại dương về nhà để gặp bằng được người khiến con trai mình không ăn không ngủ được. Ban đầu Tần Tứ cố ngăn cản, nhưng khi nghe nói Khấu Tấn muốn gặp, hắn đành thuận theo.
Ba Tần nói: "Ba đã từng tiếp xúc với bệnh nhân trầm cảm, hiểu rõ hơn con nghĩ nhiều. Hơn nữa, cậu ấy sẽ trở thành một người con trai khác của ba, con còn gì mà không yên tâm?”
Tần Tứ bĩu môi không nói gì, coi như miễn cưỡng đồng ý.
"Nhóc con, chưa cưới về nhà mà khuỷu tay đã hướng ra ngoài thế này rồi." ba Tần cười đùa, "Giỏi, giống ba đấy, sợ vợ còn biết che giấu khuyết điểm.”
Ngày gặp mặt, Khấu Tấn đặc biệt thay một bộ quần áo bệnh nhân mới giặt, phảng phất mùi xà phòng dễ chịu. Cậu chỉnh sửa mọi thứ cho đến khi cảm thấy ổn, Tần Tứ chỉ đứng bên cười mà không giúp.
Trong tưởng tượng của Khấu Tấn, ba Tần hẳn là một người chú nghiêm khắc, mặc bộ vest đen, đeo kính râm, xụ mặt không nói một lời. Tần Tứ nghe vậy chỉ cười, không tiết lộ chút thông tin nào. Đến khi thấy Khấu Tấn hơi căng thẳng, mới ôm cậu vào lòng xoa xoa, "Yên tâm đi, ba tôi dễ gần lắm.”
Sự thật cũng giống như Tần Tứ nói, cha Tần không mặc âu phục đen, cũng không đeo kính râm đen, càng không xụ mặt, Ông vừa vào cửa đã cười hòa nhã, "Đây là Niên Niên phải không? Đẹp trai quá.”
Ba Tần trông rất giống Tần Tứ, dù đã có tuổi nhưng vẫn toát lên vẻ phong độ.
"Đây là bùa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/doi-toi-mua-xuan-roi-hang-chet/89829/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.