Anh hôn hai bên má cô, dẫn cô vào trong phòng, trở tay khóa cửa lại, rồi đột nhiên hỏi cô: “Rửa mặt chưa?”
“Rửa rồi.” Yến Thanh Đường sực phản ứng lại được, tức giận nói, “Sao nào, hôn người ta, rồi lại ghét bỏ?”
“Không có mà.” Túc Chinh thấp giọng khẽ cười cô, “Anh thấy em cứ mơ mơ màng màng, còn tưởng là em vừa mới rời khỏi giường thôi.”
“Thế còn nghe được….” Yến Thanh Đường lại nằm về giường tiếp, “Thật ra em đã dậy một lần rồi, rửa mặt xong, lại buồn ngủ tiếp.”
“Vậy em cứ ngủ tiếp đi, dù sao hẵng còn sớm, đến giữa trưa mới trả phòng. Còn không thì anh đi nới thời gian thuê thêm cũng được.” Túc Chinh nói.
Anh đã nghĩ chu toàn các phương án cho cô lựa chọn, nhưng cô lại trở người, đổi sang nằm nghiêng, còn vẫy vẫy tay về phía anh.
Túc Chinh không biết cụ thể cô muốn làm gì, nhưng anh đã tiến lên trước một bước theo tiếng nói từ con tim, đến gần với cô hơn, ngồi xuống bên giường cô.
“Ngủ thêm mười phút nữa.” Yến Thanh Đường sờ vào điện thoại bên cạnh, thiết lập đồng hồ báo thức xong thì dần nhắm mắt lại.
Cô lại ngủ tiếp, gối đầu lên đùi Túc Chinh, còn Túc Chinh thì nhẹ nhàng cầm tay phải của cô, buông mi nhìn cô.
Mười phút qua rất nhanh, khi đồng hồ báo thức hiển thị đếm ngược trên màn hình còn hai giây nữa, Túc Chinh sợ tiếng chuông reo lên sẽ khiến cho Yến Thanh Đường không thoải mái, nhanh tay bấm dừng lại.
Sau đó anh lại cúi người xuống kề sát bên tai cô,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dong-hanh-bach-dieu-nhat-song/2694368/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.