Đến khi Kazuha tỉnh lại đã là trưa ngày hôm sau. Cô nhíu mày, xoa xoa huyệt thái dương đau nhức, yên lặng đánh giá nơi này.
Đây là...đâu?
"Tỉnh rồi hả?"
Akashi buông cờ xuống, cười yếu ớt nhìn cô. Kazuha ngẩn ra, khó hiểu nhìn hắn:
"Trung---Sei-chan? Tại sao tớ lại ở đây?"
"Thị tẩm."
"Hả?"
"Không có gì." Hắn đứng dậy, đẩy đẩy cô vào phòng tắm: "Đồ của cậu tớ đã chuẩn bị hết rồi, vào đi, mọi người đang chờ đấy."
"Mọi người? Eh? A---chờ đã---"
Akashi không nghe cô thắc mắc, đẩy cô vào bên trong phòng tắm. Hắn quay lại chỗ ngồi của mình, ngón tay thon dài đặt con cờ xuống, tạo ra một thanh âm thanh thuý:
"Chiếu tướng."
...
Ở bên dưới, Murasakibara ủ rũ nằm ườn ra bàn, trước mắt là một bàn mỹ thực.
Cậu ta đói lắm rồi, thế nhưng...Kazuchin còn chưa dậy ...
"Yêu, mọi người."
Cô cười hi hi, chạy nhanh xuống chiếm lấy một vị trí:
"Thơm quá! Atsu-chan, công chiếm hết đi!"
"Ừ ừ!"
Murasakibara bật dậy, cầm đũa lên nóng lòng muốn thử.
"Chúc mọi người ngon miệng!"
"A---a a?! Kazuhacchi, Murasakibaracchi! Quá đáng!"
"Này này, đó là của tớ!"
"Murasakibara!!! Ăn ít thôi!!"
"Kazuchin cũng ăn nhiều mà~"
"Cái này không giống!"
Mọi người rống lên. Sau đó, sắc mặt thay đổi mỉm cười gắp thức ăn cho mỗ nữ đang ăn đến hăng say đến cuồng nhiệt:
"Kazuha, cái này ngon lắm."
Aomine gắp cho cô một cái đùi gà to.
"Kazuha, đây là món nấm cậu thích---Đừng hiểu lầm, là tớ ghét ăn cái này thôi."
Midorima khẩn trương nói.
"Kazuhacchi~ tớ thích ăn thứ này nhất nha~"
Kise hưng phấn nhét vào trong miệng Kazuha. Mọi người căm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dong-nhan-kuroko-no-basket-tia-chop-thu-bay/1390113/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.