“Chu Thái hậu sai người đến Thái Học viện tìm tấm bia đá có khắc lời tiên đoán trong truyền thuyết. Nhưng đáng tiếc, trong ba trăm hai mươi sáu tấm bia đá còn lại ở Thái Học viện, không hề có tấm nào mà Thái Hậu muốn tìm. Khi đó, thái giám Trương Thuận kẻ được cử đi lại xảy ra tranh cãi với các học sĩ trong Thái Học viện. Hắn mang lòng oán hận, trở về cung liền gièm pha với Thái Hậu rằng tấm bia đá đã bị giấu đi, bọn học sĩ đang âm mưu lật đổ bà, không để bà can dự vào triều chính. Không lâu sau đó, sự kiện lửa Phượng Hoàng Hỏa rụi Thái Học viện đã xảy ra.”
“Vậy chuyện này là do Chu Thái hậu gây ra?” Ngu Thuấn Thần hỏi.
Doanh Đông Quân nhìn hắn một lúc, rồi lại cười, nhưng không trực tiếp trả lời, chỉ nói: “Ngu lang vào triều làm quan đã mười năm, hẳn cũng hiểu những chuyện liên quan đến cung đình tiền triều, thật giả lẫn lộn, sao có thể nói rõ ràng được?”
Ngu Thuấn Thần suy nghĩ một chút, gật đầu, “Công chúa nói rất đúng.”
Hắn không hỏi thêm nữa.
Doanh Đông Quân nói: “Thay vì truy xét ai là người phóng hỏa, chi bằng Ngu lang nghĩ xem những tấm bia đá này nên xử lý thế nào?”
Ngu Thuấn Thần đáp: “Đã được tìm thấy trong phủ công chúa, vậy đương nhiên thuộc về công chúa. Công chúa muốn xử lý thế nào, tất nhiên có thể tùy ý quyết định.”
Doanh Đông Quân có chút bất ngờ, bật cười: “Ta cứ tưởng Ngu lang sẽ nói rằng, những bia đá này thuộc về sĩ tử thiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dong-quan-dien-bac-mi-nam/2864398/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.