Doanh Đông Quân nghe vậy liền bật cười: “Rất tốt.”
Lỗ Tứ Nương phấn chấn nói tiếp: “Ngoài ra, những cuốn sách mà ấn phường của chúng ta gửi cho thương đội mang đi đã bán hết sạch. Rất nhiều thư viện bên ngoài vì tranh giành sách mà đám thư sinh suýt chút nữa đã đánh nhau. Những nơi xa xôi trước kia còn chưa biết về chuyện Thạch Kinh của Vạn Niên thư viện, nay nhờ thương đội mang sách tới, cũng đã biết rồi. Nghe nói thương đội tuy không kiếm được tiền từ việc bán sách, nhưng lại có danh tiếng rất tốt trong giới đọc sách, bút mực giấy nghiên cũng bán ra không ít. Hiện tại còn có thương đội khác chủ động đến hỏi thăm, muốn giúp ấn phường bán sách mà không cần chia một đồng.”
Doanh Đông Quân suy nghĩ một chút rồi nói: “Ngươi chọn vài thương đội có danh tiếng tốt, nếu bên ấn phường quá bận rộn, có thể tuyển thêm người.”
Lỗ Tứ Nương gật đầu liên tục: “Dạ! Mấy ngày trước nô tỳ đã tuyển không ít người từ thiện đường về, còn thuê thêm vài thư sinh để sao chép bản thảo. Ba trăm bức Thạch Kinh của Vạn Niên thư viện, chúng ta đã khắc được gần một trăm bức rồi!”
Doanh Đông Quân rất hài lòng với năng lực làm việc của Lỗ Tứ Nương, vừa định khen ngợi vài câu thì bên ngoài bỗng truyền đến tiếng bước chân vội vã.
Giọng của Chu Diễm vang lên ngoài cửa: “Điện hạ, Thế tử phu nhân của phủ Tĩnh An hầu đến.”
Doanh Đông Quân nhướng mày: “Vào bẩm báo đi.”
Chu Diễm biết Lỗ Tứ Nương đang báo cáo công việc trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dong-quan-dien-bac-mi-nam/2864718/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.