Chưa kịp để tổ phụ tổ mẫu kinh ngạc, ông nói tiếp:
"Sau Đoan Ngọ là mười bảy tuổi tròn. Đứa trẻ này chịu liên lụy vì ta, may nhờ Đông Vũ nghĩa khí thông minh. Ta cùng nương nó đều rất thích Đông Vũ. Nếu nhà ông bà không có dị nghị, xin mời Anh lão gia làm chứng, hãy định thân cho hai đứa đi."
Tổ phụ ta lắp bắp vài tiếng, lại nhìn sang tổ mẫu cầu cứu:
"Cái này... cái này..."
Anh thúc lắc trà chén, nhìn ta nhưng lại nói với tổ phụ:
"Lão Đinh à, phúc phận to như thế mà còn do dự, chẳng lẽ muốn con bé Đông Vũ nhà ông làm trạng nguyên phu nhân hay vợ tướng quân thật sao?"
Tổ phụ định cãi, tổ mẫu liền nghiêm giọng:
"Con bé Đông Vũ nhà ta không xứng với trạng nguyên hay tướng quân, nhưng nó cũng không thể làm thiếp."
Bà nhìn phu nhân:
"Các vị là quý nhân, sau này nhất định về lại kinh thành. Biểu tiểu thư ở phủ tướng quân hình như cũng có ý với Minh ca nhi, nếu làm muội thê tướng quân, cho dù không về kinh, e cũng chẳng phải thứ hạng người chúng ta dám vọng tưởng."
Phu nhân định giải thích, thiếu gia đã lên tiếng trước:
"Con không phải, cũng sẽ không nạp thiếp, không cưới tiểu thư phủ tướng quân. Con đã nói với phụ mẫu rồi, con muốn nhập tịch nhà Đông Vũ."
Hắn lo lắng đến nỗi kéo tay áo ta, quỳ xuống trước tổ phụ và tổ mẫu:
"Là Đông Vũ mua con về làm rể, con không quay về kinh nữa, không có mệnh trạng nguyên tướng quân, chỉ mong Đông Vũ đừng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dong-vu-hoa-xuan-han-luu-thien-thanh/2885862/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.