Chúng ta mang theo hộp cơm, cả nhà ríu rít kéo nhau ra bờ sông Hải Lãng xem đua thuyền.
Ta chưa từng biết Ninh An thành lại đông đến vậy. Bờ sông người chen người, lão gia đi uống rượu ngâm thơ cùng bạn hữu, còn chúng ta tìm một chỗ ngồi nghỉ, đợi xem thuyền rồng.
Bên bờ có nhiều gánh hàng rong bán đồ chơi Đoan Ngọ và các món ăn vặt. Thậm chí có cả người bán đậu hoa. Tổ mẫu không phục, định lên mua ăn thử, bị ta kéo lại. Lâm tiểu thư từng nói, mấy năm nay dân cư Ninh An càng lúc càng đông, ngoài thành mọc thêm hai làng mới, nghề làm đậu phụ cũng chẳng còn hiếm nữa, người khác làm được, ta làm được, thì người khác tất cũng làm được.
Chỗ tốt ven sông đã không còn, may gặp Tiền công tử. Tiểu thư thấy hắn liền nổi trận lôi đình, nhớ mối thù “mưu hại trứng thiên nga”, định xông tới đánh. Ta vội ôm nàng lên, thiếu gia chen giữa, miệng nói:
"Tiểu tử họ Tiền, chạy nhanh đi, bằng không để nàng đánh bẹp đầu thì nhà ta chẳng đủ bạc đền đâu."
Tiền tiểu thiếu gia chẳng hề hoảng hốt, còn thi lễ ra dáng với phu nhân, tổ phụ và tổ mẫu:
"Chuyện hôm qua là lỗi của ta. Biết quý phủ lần đầu đón Đoan Ngọ ở đây chưa quen phong tục, nên sáng sớm ta đã đến chiếm chỗ giúp rồi, đích thân dẫn người giữ chỗ, là chỗ xem rồng hạng nhất."
Đô Đồ và Dao tiểu thư cũng tới khuyên giải, tiểu thư mới ngừng giãy giụa, hếch cằm hừ một tiếng:
"Còn không mau dẫn bổn tiểu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dong-vu-hoa-xuan-han-luu-thien-thanh/2885863/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.