Câu nói đó vừa vang lên, nét mặt Hứa Lệnh Phong tuy vẫn tỏ ra bình tĩnh, nhưng dưới ánh nhìn chăm chú như muốn xuyên thấu kia, đáy mắt ông ta thoáng qua một tia khác lạ.
Ban đầu, mọi chuyện đều nằm trong dự tính của ông.
Biến cố bất ngờ này, khiến ông hoàn toàn trở tay không kịp.
“Em rể, chuyện này…” – Hứa Lệnh Phong định đánh tráo khái niệm, ánh mắt khẽ liếc về phía Khổng Tư Miểu.
Bây giờ, ông ta chỉ có thể đem mọi tội lỗi đổ lên người cô.
Khổng Tư Miểu vừa nhìn thấy ánh mắt ấy liền hiểu ngay, lập tức chủ động phản công:
“Là chú Hứa bảo cháu làm thế! Chú ấy phụ trách hẹn anh Hạ, đặt phòng trước. Chú còn nói…”
“Miểu Miểu!” – Hứa Lệnh Phong quát lớn, cau mày giận dữ – “Cháu nói chuyện cho cẩn thận! Chú bảo cháu làm cái gì hả?”
Khổng Tư Miểu bị tiếng quát dọa đến co rúm người lại.
“Cháu không cần sợ ông ta, cứ tiếp tục nói.” – Hạ Bá Đường buông tay đang giữ Hứa Lệnh Phong, quay sang nhìn Khổng Tư Miểu bằng ánh mắt nghiêm túc.
Có ba mẹ ở bên cạnh, Khổng Tư Miểu thật sự không còn sợ nữa.
Lúc này trong đầu cô vẫn chỉ có một suy nghĩ: được gả cho Hạ Văn Lễ. Mà người cô tuyệt đối không thể đắc tội lúc này, không phải Hứa Lệnh Phong, mà chính là Hạ Bá Đường – tương lai có thể trở thành bố chồng cô.
“Chú Hạ, cháu xin chú tin cháu, cháu bị ông ta lừa đấy ạ.”
“Chỉ vì cháu quá thích anh Hạ, nhất thời mù quáng mới làm ra chuyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-em-dong-tam-nguyet-so-kieu-kieu/2927791/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.