Đêm, Tưởng Sương không ngủ được, cô thức đến khi trời sáng rồi mới dậy. Đầu tiên là đun nước, sau đó giặt quần áo, phơi lên, quét dọn trên dưới sạch sẽ. Cô không để bản thân dừng lại, bởi vì khi người ta bận rộn thì sẽ không có thời gian suy nghĩ lung tung.
Mợ nói Trần Chính có ấn tượng rất tốt về cô. Biết cô đang học lớp 12, hiện tại đang trong giai đoạn căng thẳng nên tạm thời để cô thư thả, đợi đến khi thi đại học xong, cô có nhiều thời gian rồi thì cả hai sẽ bồi dưỡng tình cảm tốt hơn.
Trần Chính đã đến trường học, mang đồ ăn, chia cho nữ sinh cùng lớp cô với danh nghĩa anh trai. Chủ nhật thì đưa cô đi ăn một bữa, liên tục gắp thức ăn cho cô, bảo cô ăn nhiều thêm bây giờ nhìn cô gầy quá.
Cô lo sợ, không dám nhận, nhưng Trần Chính nhất định phải đưa cho cô.
“Em cảm ơn ạ.”
“Cảm ơn gì chứ, chuyện phải làm.”
Mọi việc nên phát triển theo hướng đúng đắn, đây là điều đúng đắn, Tưởng Sương tự thôi miên chính mình vậy.
Sau quốc khánh tiết trời dần trở lạnh, thời tiết cũng trở nên rất khó đoán, khi thì mưa âm u, khi thì nắng ráo, điều duy nhất có thể chắc chắn là mùa thu quá ngắn, mà mùa đông lại luôn luôn quá dài.
Tô Nhuế hơi tò mò về Trần Chính, cô ấy hỏi Tưởng Sương: “Trước đây sao tớ chưa từng nhìn thấy anh trai này của cậu?”
“Hai nhà bọn tớ cũng chỉ mới bắt đầu qua lại gần đây.” Giải thích thế này cũng không sai, cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-on-kim-vu/2718578/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.