"Bao nhiêu roi? Nghĩ cho kỹ vào, đừng có thêm bớt."
Bạc Thận Ngôn duỗi đôi chân dài, ngả người về phía sau, nhàn nhã cắn quả táo, tay còn lại lấy một đồng xu từ túi quần, lật qua lật lại giống những gì Nguyên Gia Dật đã dạy hôm qua.
Chỉ có một điều hắn chưa nói, đó là dù thừa hay thiếu, hắn đều sẽ đòi lại trên da thịt của Thịnh Giang Hà.
"Mày muốn làm gì?"
Thịnh Giang Hà giơ tay quệt mồ hôi trên trán, lấy hết can đảm hỏi.
Bạc Thận Ngôn ngồi thẳng người dậy, bước một bước đã tới cạnh giường Thịnh Giang Hà, giơ tay lên tát một cái vào gương mặt khiến hắn căm ghét kia, "Mẹ nó tôi đang hỏi ông đấy!"
Tống Kiều Nhan căng thẳng đứng ngoài cửa, lúc thì áp tai lên cửa nghe ngóng động tĩnh trong phòng, lúc lại nắm chặt tay đi qua đi lại bên ngoài phòng khách.
Tên Bạc thiếu gia kia ngoài khuôn mặt anh tuấn ra, thì mạnh mẽ hệt một Hung Nô, vào trong phòng lâu như vậy, bà lo Bạc Thận Ngôn cứ thế giết Thịnh Giang Hà trong yên lặng.
Đang lo lắng có nên báo cảnh sát hay không thì Bạc Thận Ngôn mở cửa đi ra.
"Bác gái, trông bác trai khỏe mạnh hơn nhiều, đều nhờ bác chăm sóc tốt."
Thái độ của Bạc Thận Ngôn cung kính và khiêm tốn, ánh mắt ấm áp, giống như người nằm ở trong phòng bệnh thật sự là người thân của hắn.
"Xem ra không đến Thụy Sĩ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-phong-thu-uoc/528691/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.