“Anh Lục.”
Anh ấy nhìn tôi bằng ánh mắt bi thương, nét mày mang vẻ sầu muộn.
Như thể sắp vỡ nát.
“Lâm Thiển, tôi không phải công cụ để em khiến người khác ghen tị.”
“Càng không phải người thay thế của ai cả.”
“Em không được đối xử với tôi như vậy.”
[Trời ơi, sao không ai nói cho tôi biết, Phật tử lạnh lùng sau khi phá giới sẽ tiến hóa thành cô vợ nhỏ nũng nịu? Ai điên rồi? Tôi điên rồi!!!]
[Được khai sáng rồi, thì ra đóa hoa cao ngạo trên đỉnh núi khi rơi xuống sẽ trở thành một chú cún nhỏ dầm mưa sợ bị vứt bỏ, chính là cái vị này đây, sảng khoái quá!]
[Nữ chính: Đóa hoa trắng thanh thuần giả tạo. Còn anh, nam phụ của tôi, anh mới là đóa hoa trắng thanh thuần chân chính!]
[ Cứu tôi với, sao màn hình đen rồi? Ủa có phải vì tôi chưa nạp VIP không? Tôi nạp ngay đây hu hu, nam phụ anh đừng nhanh quá mà!!! ]
[Lúc này, một vị hội viên năm VIP cao quý lướt qua, đắc ý khoe ra huy hiệu vàng của mình.]
*
Hơi thở tôi chợt nghẹn lại, không còn tâm trí nhìn bình luận.
Tôi mạnh tay đẩy Lục Thanh Trần ngã xuống giường.
Ngồi lên người anh ấy, hung hăng x0a nắn, dịu dàng dỗ dành:
“Anh không phải công cụ, cũng không phải người thay thế ai cả.”
“Em căn bản không thích Ninh Hạo, em chỉ muốn – anh.”
Lục Thanh Trần cắn môi:
“Nhưng tôi... không giống những người khác, tôi sợ…”
Tôi vươn tay chạm lên môi anh ấy, đuôi hồ ly quấn lấy eo anh ấy.
“Suỵt –”
“Cục cưng, anh sẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-tam-bao-liet-co-thu/2449889/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.