Lục Thanh Trần mím môi, không nói gì.
Dựa vào ánh sáng mờ ảo, tôi thản nhiên ngắm nhìn anh ấy.
Làn da trắng lạnh, xương quai xanh tinh xảo, cơ ngực rắn chắc...
Ừm, là màu hồng ngọt ngào.
Cơ bụng săn chắc, vòng eo thon gọn, đường nhân ngư quyến rũ kéo dài...
Tôi nhìn đến ngây người.
Không muốn làm người nữa.
Giọng tôi cao lên một tông, kéo dài giọng nũng nịu hỏi:
“Vậy chỗ nào của cục cưng tức giận hơn?”
Lục Thanh Trần chắc chắn chưa từng bị ai trêu chọc như thế này, trong chớp mắt mặt anh ta đỏ bừng.
Từ vành tai đến sau cổ đều đỏ một mảng lớn, nghiêm nghị trách mắng tôi:
“Cô Lâm, cô là bạn gái của Ninh Hạo, xin hãy tự trọng!”
Nếu không phải vừa thấy đống bình luận kia, có lẽ tôi thực sự đã bị vẻ lạnh lùng nghiêm khắc của anh ấy làm cho sợ hãi.
Tôi hai mắt sáng rực nhìn anh ấy, chẳng để tâm chút nào mà nói:
“Anh ta vừa mới làm vậy với cô gái khác, còn để mặc họ bắt nạt tôi, đã không còn là bạn trai tôi nữa rồi.”
Sắc mặt Lục Thanh Trần lạnh như băng.
“Dù vậy, tôi cũng không phải là người mà cô có thể tùy tiện đùa giỡn.”
“Nếu cô Lâm chỉ muốn dùng cách này để níu kéo tình cảm hay giải tỏa nỗi cô đơn, thì đi tìm người khác đi.”
Anh ấy quay người bước vào phòng tắm.
Rất nhanh, tiếng nước chảy vang lên.
Tôi cắn môi, tức đến nghiến răng.
Chậm rãi khoác lên chiếc áo sơ mi của anh ấy, cả người chìm trong hương đàn hương thanh nhã.
Cứ như thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-tam-bao-liet-co-thu/2449891/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.