Phòng tập thể dục đã khác xa với ký ức của Mạc Tiểu Nghiêu.
Ngoại trừ khu vực ngoài cùng đặt một dãy máy móc tập luyện cơ bản, bên trong được chia thành mấy phòng nhỏ, trên mỗi phòng đều có biển hiệu đặc biệt, phía dưới còn có hướng dẫn sử dụng và cách thức thanh toán khác nhau.
[Sàn đấu PVP
Giới thiệu: Tập luyện đối kháng PVP trên sàn đấu, sau khi kết thúc sẽ được chữa trị toàn bộ thương thế, không có nguy hiểm đến tính mạng, có thể thoải mái chiến đấu hết mình.
Giá thuê: 10 đồng vàng/tiếng.]
[Phòng tập luyện cá nhân (Cấp thấp)
Giới thiệu: Có thể mô phỏng bất kỳ loại địa hình nào, dùng để rèn luyện kỹ năng cá nhân, tính bảo mật cao. Luyện tập trong này có xác suất rất thấp khiến nội dung luyện tập bị biến dị, không có nguy hiểm đến tính mạng.
Giá thuê: 20 đồng vàng/tiếng.]
[Phòng tập luyện nhiều người (Cấp thấp)
Giới thiệu: Có thể mô phỏng bất kỳ loại địa hình nào, dùng để rèn luyện kỹ năng cho nhiều người, không có tính bảo mật. Luyện tập trong này có xác suất rất thấp khiến nội dung luyện tập bị biến dị, không có nguy hiểm đến tính mạng.
Giá thuê: 5 đồng vàng/tiếng.]
[Phòng tập luyện đồng đội (Cấp thấp)
Giới thiệu: Có thể mô phỏng bất kỳ loại địa hình nào, dùng để rèn luyện kỹ năng đồng đội, cần có lời mời của chủ phòng mới được vào. Luyện tập trong này có xác suất rất thấp khiến nội dung luyện tập bị biến dị, không có nguy hiểm đến tính mạng.
Giá thuê: 30 đồng vàng/tiếng.]
"Chậc chậc." Nhạc Âm thán phục từ tận đáy lòng về khả năng kiếm tiền của đám NPC: "Không biết số tiền này cuối cùng sẽ thuộc về ai nữa."
Khương Yển lại biết, bèn giải thích: "Đậu Nhuệ thử rồi, một nửa số tiền sẽ được chuyển vào quỹ chung của du thuyền, dùng để bảo trì và cải tạo du thuyền."
Nhạc Âm tò mò: "Vậy còn một nửa còn lại?"
Khương Yển nhún vai, nói bóng gió: "Biến mất không dấu vết, hỏi Tô Vạn Phúc thì ông ta bảo là nộp thuế cho chúa tể Cõi Âm."
Mạc Tiểu Nghiêu cảm thán: "Thuế cao thật đấy..."
Khương Yển đi đến trước phòng tập luyện đồng đội, chủ động lấy thẻ phòng quẹt một cái, sau đó quay sang nói với hai người: "Nhanh vào thôi, tôi mời."
Mạc Tiểu Nghiêu thấy trước mắt hiện lên một bảng thông báo: [Chủ phòng Khương Yển mời bạn vào phòng tập luyện đồng đội số 001, bạn có đồng ý không?]
Khương Yển và Nhạc Âm đã vào trong, Mạc Tiểu Nghiêu đồng ý, sau đó cũng đi vào theo. Cánh cửa tự động đóng lại, trước mắt cô là một căn phòng nhỏ khoảng năm mét vuông, trống trơn, sạch sẽ.
"Tránh ra một chút, để tôi cài đặt." Khương Yển ra hiệu cho Mạc Tiểu Nghiêu tránh đường.
Mạc Tiểu Nghiêu nghe lời lùi sang một bên, lúc này mới nhận ra trên cánh cửa phía sau có một thiết bị nhỏ gắn vào màn hình, bàn phím và mic.
"Tôi muốn một phòng tập luyện thích hợp cho ba người, có bia ngắm." Khương Yển nói vào mic: "Tốt nhất là ba người có thể luyện tập riêng biệt, không ảnh hưởng lẫn nhau."
Anh vừa dứt lời, chỉ trong nháy mắt căn phòng nhỏ năm mét vuông như bị trúng "bùa phóng to", bốn bức tường nhanh chóng lùi ra xa, mặt đất như phát ra các tia sáng chiếu tới xa xăm. Ba bia ngắm hình người thường thấy trong game bắn súng mọc lên từ dưới đất, đứng vững vàng giữa phòng, bên cạnh mỗi bia có vách ngăn, chia căn phòng thành ba khu vực bằng nhau.
Mạc Tiểu Nghiêu chỉ vào bia ngắm ở góc trong cùng, nói với Khương Yển: "Chuyển cái này vào góc trong cùng giúp tôi, lát nữa tôi muốn luyện bắn cung."
Khương Yển làm theo, sau đó quay sang hỏi Nhạc Âm có yêu cầu gì không.
Nhạc Âm lắc đầu: "Của tôi để đó là được rồi, tôi muốn luyện võ một chút."
Khương Yển gật đầu, bia của anh vẫn giữ nguyên vị trí nhưng yêu cầu hệ thống đổi thành chế độ chiến đấu, thế rồi anh chợt giơ nắm tay đặt bên môi ho khẽ, ngượng ngùng nói: "Cái kia, tôi đã nhận được một kỹ năng mới trong màn chơi trước."
Sau khi có được kỹ năng trước, Mạc Tiểu Nghiêu từng yêu cầu anh thử nói ra rất nhiều câu thoại xấu hổ nhưng lại không xuất hiện thêm kỹ năng nào mới. Anh cho rằng Mạc Tiểu Nghiêu cố ý trêu chọc mình nhưng cô lại cảm thấy có lẽ là do ở trên du thuyền nên không có tác dụng.
Lần này vào màn chơi, không biết vì sao ma xui quỷ khiến thế nào, Khương Yển đã thử đọc một câu trong đó lúc không có ai, kết quả...
"Bé yêu tinh giày vò người khác này!"
Khương Yển chỉ vào bia ngắm hình người kia, hét lớn một câu không một chút mập mờ mà ẩn chứa khí thế ngút trời, khiến Mạc Tiểu Nghiêu và Nhạc Âm đang đứng xem giật thót, ánh mắt đồng loạt hướng về phía bia ngắm.
Trước mắt bao người, một nhóc yêu tinh tai nhọn màu xanh nhảy ra, ném hai khối đá lớn trong tay lên tấm bia ngắm hình người còn chưa kịp phản ứng... Sau đó, bắt đầu xoay tròn đẩy cối xay.
Đối mặt với cảnh tượng này, lần đầu tiên Mạc Tiểu Nghiêu cảm thấy vốn từ của mình nghèo nàn đến thế, không ngờ cô lại không nghĩ ra được một từ thích hợp nào để hình dung tất cả những chuyện xảy ra trước mắt. Mãi cho đến khi nhóc yêu tinh kéo theo cối xay của nó biến mất, ngàn lời vạn chữ chỉ hóa thành một câu.
"Ha ha ha ha ha ha ha ha ha!!!"
Khương Yển khoanh tay, đanh mặt nhìn hai kẻ cười đến sắp không giữ nổi hình người kia: "30 đồng vàng một tiếng, hai người lãng phí một phút là mất 0.5 đồng vàng đấy."
Nói xong, anh quay đầu đi không thèm nhìn hai người kia nữa, tự mình đi tới trước mặt bia ngắm pk, bắt đầu luyện tập với nó.
Tuy động tác của Khương Yển có thể nói là uyển chuyển như nước chảy mây trôi, trông cũng khá đẹp mắt nhưng trong mắt Mạc Tiểu Nghiêu, cô chỉ thấy đối phương đang thẹn quá hóa giận, trút giận lên bia ngắm.
Cô kìm nén ý cười, vỗ vai Nhạc Âm đang ngồi xổm trên mặt đất che miệng cười trộm, đi tới cửa tìm hệ thống lấy một bộ cung tên giống hệt bộ trong túi của mình để luyện rồi đi tới sân luyện tập của mình. Vừa định chuẩn bị luyện tập, cô bỗng nhiên nhớ tới hộp thẻ bói toán đã lâu mình chưa dùng.
Mang theo ý nghĩ nhỡ đâu rút được thẻ may mắn có thể tăng tỉ lệ biến dị kỹ năng, Mạc Tiểu Nghiêu lấy chiếc hộp nhỏ đã lâu không gặp ra, rút một tấm thẻ, sau đó hơi sững sờ nhìn chằm chằm tấm thẻ vàng kim óng ánh trong tay như đang suy tư.
[Thẻ Cẩm Lý
Thẻ cẩm lý cực hiếm, trong mười nghìn hộp thẻ bói toán chỉ xuất hiện một tấm, tỉ lệ rút được nhỏ đến mức không thể tưởng tượng nổi. Sau khi thỏa mãn điều kiện trên thẻ, sẽ nhận được toàn bộ sức mạnh nguyện vọng tích lũy từ lần rút trước đến bây giờ trong vòng mười phút.
Điều kiện kích hoạt lần này: Không được đưa thẻ ra, cưỡng hôn một người cùng giống loài, sau khi nhận được phản ứng tương tự, cả hai bên đồng thời kích hoạt thẻ.
P/s: Thẻ này sẽ biến mất sau sáu mươi sáu giây kể từ khi được rút ra.]
Tay cầm thẻ của Mạc Tiểu Nghiêu khẽ run, nhìn thời gian đếm ngược đang giảm dần, cô ngẩng đầu nhìn hai người trong sân, nội tâm giằng xé không biết nên làm gì.
Cuối cùng, nắm bắt cơ hội lần này, khát vọng trở nên mạnh mẽ đã chiến thắng tất cả sự xấu hổ và bất an. Mạc Tiểu Nghiêu dùng tốc độ nhanh nhất lao tới giữa Khương Yển và bia ngắm hình người, trước ánh mắt kinh ngạc của đối phương, cô vòng tay ôm cổ anh, nhắm mắt hôn mạnh lên đôi môi mềm mại kia.
Tuy trên thẻ không quy định vị trí, về lý thuyết hôn má cũng có tác dụng nhưng Mạc Tiểu Nghiêu không dám mạo hiểm. Dù sao hôn cũng đã hôn rồi, hôn nghiêng với hôn thẳng có khác gì đâu.
Khương Yển đã hoàn toàn ngây dại, đợi đến khi môi Mạc Tiểu Nghiêu rời đi, cô mở to mắt nhìn anh, ánh mắt tràn đầy mong chờ phản hồi mà đầu óc anh vẫn chưa thể hoạt động bình thường lại.
Thế nhưng những câu thoại của sếp tổng bá đạo anh học mấy ngày nay không phải là vô ích, cộng thêm chút tình cảm mơ hồ vốn có, dưới sự dẫn dắt của bản năng con người, đầu óc Khương Yển vẫn còn đang cứng đờ nhưng cơ thể đã tự động có phản ứng thích hợp nhất.
Anh cúi đầu hôn đáp lại, một lần nữa nếm trải cảm giác kỳ diệu vừa rồi, sau đó mới đỡ lấy vai cô, trầm giọng nói: "Cô gái, cưng đang chơi với lửa đấy."
Anh vừa dứt lời, Mạc Tiểu Nghiêu bất ngờ bốc cháy ngùn ngụt như vũ công múa lửa trong lễ hội.
May mà sân huấn luyện không có nguy hiểm đến tính mạng, thậm chí Mạc Tiểu Nghiêu còn chưa kịp thấy đau đớn thì đã bị thiêu thành cục than đen thường thấy trong anime. Cô chớp mắt, thụi một cú vào bụng Khương Yển.
Sát thương quá nặng sẽ được bảo vệ nên sẽ không có cảm giác đau, còn với những sát thương thông thường, sân huấn luyện vẫn sẽ phản hồi chân thực để giúp người luyện tập cảm nhận rõ hơn về cơ thể.
Vì vậy, Mạc Tiểu Nghiêu cháy thành than, không đau. Còn Khương Yển ôm bụng, rất đau.
Từ lúc Mạc Tiểu Nghiêu như một cơn gió lướt qua trước mặt, Nhạc Âm đã ngẩn người ra, sau đó lại được chứng kiến toàn bộ quá trình hai người đột nhiên hôn nhau, rồi lại đột nhiên trở mặt, anh ta càng thêm ngơ ngác.
"Không, không phải..." Nhạc Âm ấp úng: "Hai người, rốt cuộc hai người có chuyện gì vậy?"
Khương Yển cũng rất muốn biết, anh ấm ức lắm nhé, không phải nói không thể lĩnh ngộ kỹ năng trên du thuyền à? Sao tự nhiên anh lại phóng lửa rồi?
Mạc Tiểu Nghiêu cười lạnh ném tấm thẻ Cẩm Lý vào lòng Khương Yển, sau đó không lãng phí thời gian nữa, quay về vị trí của mình cầm lấy cung tên mà hệ thống đưa, bắt đầu luyện tập nghiêm túc. Dù sao cũng là do sân huấn luyện cung cấp, không sợ hết tên.
Cô chỉ có mười phút gia tăng sức mạnh nguyện vọng, không thể lãng phí, chỉ cần cơ thể chịu đựng được, cô sẽ luyện tập hết khoảng thời gian này. Hơn nữa, Mạc Tiểu Nghiêu cũng không biết nên nói gì lúc này, hơi ngại mở miệng nên đành lấy việc luyện tập làm cớ tạm thời trốn tránh chủ đề kia.
Khương Yển và Nhạc Âm đều đã nhìn thấy tấm thẻ Cẩm Lý, đương nhiên cũng hiểu được hành động vừa rồi của Mạc Tiểu Nghiêu rốt cuộc là vì cái gì. Có điều trong mắt Nhạc Âm là sự thấu hiểu, còn ánh mắt Khương Yển lại phức tạp hơn rất nhiều.
Nhưng dù sao bây giờ bản thân cũng được hưởng chút nguyện vọng này, đương nhiên Khương Yển không thể bỏ phí, sau khi nói với Nhạc Âm một tiếng, anh lại tiếp tục tấn công bia ngắm.
Nhạc Âm rất thoải mái, không hề vì Mạc Tiểu Nghiêu lựa chọn Khương Yển mà bất mãn, chỉ thấy hai người này thật thú vị. Bạn bè rút được thẻ tốt, kích hoạt thành công luôn là chuyện đáng mừng.
Hơn nữa anh ta cảm thấy bản thân mình đã đủ may mắn rồi, không cần thêm nữa đâu. Biết đâu lát nữa anh ta có thể kích hoạt được khả năng hiếm hoi của sân huấn luyện, cũng lĩnh ngộ được kỹ năng gì đó thì sao.
Trong lúc ba người đang miệt mài luyện tập, mười phút trôi qua rất nhanh.
Ngay khi Mạc Tiểu Nghiêu mệt mỏi đến mức sắp không nhấc nổi tay, gần như đã từ bỏ hy vọng, cuối cùng cô cũng b*n r* một mũi tên, cả về tốc độ lẫn sức mạnh đều khác một trời một vực so với trước đó.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.