Tiếng nổ của mũi tên bạo liệt rất chói tai, ngay cả khi những "người dân" này đang mải mê đánh thây ma.
Giữa những tiếng "bốp bốp" khi vũ khí va chạm với thân xác mục rữa của thây ma, cùng với tiếng gào rú vô nghĩa của chúng, tiếng nổ vang lên vô cùng đặc biệt, giống như một học sinh cá biệt giữa đám đông, dễ dàng thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
"Chuyện gì vậy?" Khương Yển là người đầu tiên phản ứng, anh và Nhạc Âm là hai người duy nhất từng chứng kiến mũi tên bạo liệt của Mạc Tiểu Nghiêu cũng từng nghe qua âm thanh này, họ lo lắng sợ rằng có chuyện không hay xảy ra.
"Không có gì." Giọng Mạc Tiểu Nghiêu trong tai nghe rất bình tĩnh: "Một mạng. Mọi người chú ý xung quanh, có khách đến rồi. Tôi đi dạo chỗ khác xem có thể kiếm thêm được mạng nào không."
Mạc Tiểu Nghiêu cầm cung tên trong tay, ung dung rời khỏi căn nhà dưới ánh mắt kinh hãi của ba người mới, hiện tại cô vẫn chưa thể xác định được mục đích thực sự của những kẻ kia là gì, có ràng buộc gì hay không, chỉ có thể cứ thấy là giết, cũng đỡ phiền phức.
Mạc Tiểu Nghiêu cảm thấy từ sau khi trải qua màn chơi đoàn chiến, tâm lý của cô đã có sự thay đổi rất lớn, không chỉ dần có thể ứng xử tự nhiên trước mặt người lạ mà còn bắt đầu xem nhẹ mạng sống của người khác. Mặc dù chưa đến mức xem mạng người như cỏ rác nhưng đối với những kẻ dám hãm hại đồng đội của mình, cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-thuyen-tan-the-lesliya/2859631/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.