Trong quán rượu khá đông người, Mạc Tiểu Nghiêu đẩy cửa bước vào mà không thu hút sự chú ý của bất kỳ ai, tiếng đóng cửa bị át đi bởi tiếng trò chuyện ồn ào và tiếng nhạc công đang biểu diễn.
Nói đúng hơn là tiếng nhạc cụ do lừa, chó, mèo và gà trống chơi.
Nói đi cũng phải nói lại, bản thân cô đã biến thành thỏ rồi, trong thế giới này còn có chuyện gì là không thể xảy ra nữa chứ?
Mạc Tiểu Nghiêu đảo mắt nhìn một vòng, không thấy Khương Yển cũng không thấy Mạnh Đan Dương. Trong tình trạng hiện tại, cô càng không thể nào phân biệt được ai là dân bản địa ai là người chơi trong những người này. Đúng lúc thấy trong góc còn một chiếc bàn trống, cô bèn chen vào đó, cầm thực đơn mà người phục vụ đặt trên bàn gọi đại vài món ăn.
Trong lúc chờ đồ ăn, Mạc Tiểu Nghiêu quan sát bốn nhạc công kia. Nếu cô nhớ không lầm, trong câu chuyện cổ tích gốc bốn con vật này đều làm việc cho chủ nhân đến hết đời, đến khi già yếu không làm việc được nữa thì bị đem đi giết thịt. Câu "vắt chanh bỏ vỏ" dùng để hình dung cho trường hợp này quả thực không thể thích hợp hơn.
Sau đó, con lừa dẫn đầu, trên đường đi đã gặp chó, mèo và gà trống, chúng quyết định cùng nhau đến thành Bremen để lập một ban nhạc. Trên đường đi chúng tình cờ gặp phải căn nhà của bọn cướp, sau khi dùng mưu kế dọa bọn cướp bỏ chạy thì chúng quyết định ở lại đó, sống một cuộc sống tự do tự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/du-thuyen-tan-the-lesliya/2859674/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.